I
Ashe xoay đầu nhìn quanh. Chẳng có gì ngoài màu trắng vô tận trải dài khắp bốn phía. Mặt trời dù đã cố hết sức để tỏa ánh sáng rực rỡ nhất song cuối cùng đành chịu thua tầng mây dày đặc. Cuồng phong thổi những bông tuyết bay tán loạn như đàn cừu thiếu người chăn dắt. Chúng bám đầy tóc cô, rồi, bị thân nhiệt làm tan chảy, kiên trì tìm đường len lỏi qua lớp áo khoác. Ashe không sợ cái lạnh: thời tiết phải khắc nghiệt hơn gấp bội mới đánh bại được cơ thể đã được SIÊU PHẨM cường hóa của cô. Tuy nhiên, đứng mãi giữa không gian chỉ có hai màu trắng và xám này làm cô thực sự thấy mệt mỏi.
Gạt bỏ những suy nghĩ khác, Ashe cố gắng tập trung tìm lại ký ức đã mất. Nói chính xác hơn là mảnh ký ức đã mất. Cô nhớ rõ tất cả, ngoại trừ chuyện tại sao và làm thế nào cô có mặt ở đây. Nó rất quan trọng, cô mơ hồ cảm thấy thế, nhưng càng cố lục lọi trong tâm trí, cái phần trí nhớ quái quỷ kia càng nằm ngoài tầm với như thể muốn trêu ngươi. Được, nếu đã vậy, cô cũng chẳng cần thử thêm nữa.
“Tryndie, quét địa hình!” Ashe ra lệnh.
Bước đầu tiên khi đối mặt với biến cố bất ngờ: thu thập thông tin và đánh giá tình hình.
Khối hộp gắn cánh quạt tròn hai bên lao vút ra từ sau lưng Ashe, vạch nên một đường mờ mờ trên nền trời. Đó là vệ tinh do thám mà cô đặc biệt yêu cầu kỹ sư của nhóm làm riêng – Tryndie. Dù chưa phải phiên bản hoàn thiện nhất, nó vẫn hỗ trợ đắc lực cho cô trong đủ loại nhiệm vụ nguy hiểm. Mô phỏng một cách máy móc thiết kế của ưng tuyết – loài chim Ashe yêu thích – trông nó hơi thô kệch, nhưng rất đáng tin cậy.
Giống hệt hắn.
Tiếng ù ù của Tryndie đưa Ashe trở lại hiện thực. Trông nó như đang tức giận khi muốn khoe thành quả đem về mà lại bị cô làm lơ. Cô mỉm cười, giơ tay ra hiệu. Hình chiếu ba chiều của một lãnh nguyên rộng hàng trăm dặm vuông xuất hiện. Để tăng thêm phần hoang vu, nó còn được bao bọc bởi những dãy núi lởm chởm cao vút ngăn chặn mọi đường tiếp cận. Góc dưới bên trái, một khung nhỏ bật ra thông báo:
Thế giới //SIÊU PHẨM. Phân vùng //CHIA RẼ. Địa điểm //FRELJORD.
Ashe ngạc nhiên. CHIA RẼ? Cô chưa từng nghe đến một phân vùng nào có cái tên này. Frejlord thì không có gì xa lạ, ở phân vùng ĐOÀN KẾT quê hương cô cũng có một địa điểm tương tự. Tuy nhiên, ở các phân vùng khác nhau, chẳng ai đoán nổi sự thay đổi sẽ lớn đến đâu. Mà rốt cuộc, tại sao cô lại ở đây? Ashe hướng lại sự chú ý vào màn hình khi thấy một điểm sáng lớn xuất hiện. Dấu hiệu sự sống của một nhóm sinh vật, hoặc… của một sinh vật cực kỳ khổng lồ.
ẦM!!!
Con sâu địa cực trồi lên khỏi mặt tuyết. Dài ba mươi mét và không bao giờ biết no bụng, nó là cơn ác mộng đáng sợ nhất của kẻ lữ hành trên vùng đất băng giá Frejlord. Chưa tính đến việc con quái to gấp rưỡi bình thường – một sự thay đổi chẳng lấy gì làm thú vị.
Cũng bình thường thôi, Ashe tự nhủ. Cô đã từng đối mặt với những đối thủ khó chơi hơn nhiều. Trở thành thủ lĩnh Lực Lượng Kháng Chiến đâu phải việc dễ dàng, và cô đã chứng tỏ mình hoàn toàn xứng đáng bằng cả thực lực lẫn quyết tâm. Loại giun đất bé tí này làm sao ngăn nổi cô chứ.
“Thần Cung, triệu tập!”
Chẳng có gì xảy ra, nếu không tính đến chuyện thêm ba con sâu địa cực nữa nhập bọn.
“@#$%^!” Ashe làu bàu.
No comments:
Post a Comment