Sunday, December 1, 2019

Wolf với quyết định giải nghệ: “Thời gian của Wolf đã hết, nhưng thời gian của Lee Jae Wan chỉ mới bắt đầu”

Ngày 29/11, Lee “Wolf” Jae Wan đã chính thức đưa ra thông báo giải nghệ thông qua bài phỏng vấn độc quyền với InvenGlobal, bài phỏng vấn được thực hiện khi cả hai nói chuyện ở một quán sò nướng. Như vậy là sau một năm thi đấu ở TCL trong màu áo của SuperMassive, người chơi hỗ trợ huyền thoại này đã kết thúc sự nghiệp thi đấu chuyên nghiệp của mình.

Cuộc hành trình của Wolf rất thú vị, nhưng nó cũng rất khắc nghiệt. Sau khi ra mắt đấu trường chuyên nghiệp LMHT trong màu áo của NaJin Shield năm 2012, anh ấy cũng đã thi đấu cho Chunnam Tech U. trước khi gia nhập SK Telecom T1 S và năm 2013. Đó chính là khởi đầu của bộ đôi đường dưới huyền thoại Bang – Wolf mà chúng ta đều yêu mến và nhớ đến. Sau đó, với những danh hiệu LCK và hai chức vô địch thế giới liên tiếp có được. Anh ấy bước sang Thổ Nhĩ Kỳ năm 2018 để bắt đầu một chương mới trong sự nghiệp của mình. Và rồi ngày hôm nay, tròn một năm sau khi rời khỏi Hàn Quốc, Wolf chính thức khép lại cuộc hành trình của mình.

o1574931616721326

Tuy nhiên, đang sau những thành công và nụ cười thân thiện của đó, liệu chúng ta biết được bao nhiêu về anh ấy? Anh ấy phải vật lộn với những vấn đề cá nhân của mình trong một căn phòng tối, tất cả chỉ vì anh ấy không muốn ai phải lo lắng. Giờ đây Wolf sẽ làm sáng tỏ phần “khắc nghiệt” trong hành trình thi đấu chuyên nghiệp của mình.

divider-600x22

o1574931629619326

Đã một thời gian rồi. Gần đây em thế nào?

Giờ em như đang sống trong mơ vậy. Em có thể ăn và ngủ bất cứ khi nào, và làm mọi thứ mình muốn ở Hàn Quốc.

Thật tiếc khi năm nay em đã thất bại trong việc đến với Chung Kết Thế Giới với SuperMassive. Em cảm thấy thế nào?

Thật sự cả đội đã rất gần với chiến thắng. Dù vậy, em thấy hài lòng về màn trình diễn cũng như cuộc sống của mình trong năm nay, nhưng kết quả thì không được như mong muốn, vì vậy nên đây là một năm khá thất vọng.

o1574931626443021

Sao em lại muốn ăn nghêu nướng tối nay?

Rất khó để ăn được nghêu nướng thường xuyên, nếu là Sushi hay thịt thì em có thể tự ăn một mình. Nhưng món này lại khiến cho em nhớ đến cách những người lớn nói chuyện và uống vài ly Soju.

Vậy em có muốn phỏng vấn theo cách của những người lớn hẳn? Có lẽ tôi nên ngừng ghi âm..

(Cười khúc khích) Vâng, dù mới 24 tuổi nhưng đôi khi em vẫn muốn làm việc như những người trưởng thành. Chúng ta có thể gặp ở một quán cà phê, nhưng em muốn cuộc phỏng vấn nghiêm túc và gần gũi hơn.

Được thôi. Chúng ta có mặt ở đây để nói chuyện một cách nghiêm túc, tất cả đã sẵn sàng. Em hãy kể câu chuyện của mình đi.

Em đã nghĩ về điều này rất nhiều. Em nghĩ về nó hàng trăm lần mỗi ngày, về việc em có nên tiếp tục thi đấu chuyên nghiệp hay không. Cuối cùng, em quyết định mình sẽ giải nghệ. Em ở đây để nói rằng em nghĩ thời gian của mình đã hết.

skt-wolf

Điều gì khiến em quyết định giải nghệ?

Điều em sắp nói không ai biết được cả. Chỉ trừ HLV kkOma, các quản lý và một vài người thân thiết biết điều này. Em đã quyết định không thi đấu chuyên nghiệp nữa vì vấn đề về tâm lý của mình.

Thời gian gần đây, có một tuyển thủ cũng đã giải nghệ vì OCD (Obsessive Compulsive Disorder – Rối loạn ám ảnh cưỡng chế). Có giống bệnh của em không?

Tương tự như vậy, có bốn lại rối loạn tâm lý. Lúc đầu, em còn không thể tưởng tượng nổi mình mắc phải nó. Đầu tiên, em bị trầm cảm, ở xã hội hiện nay, có rất nhiều người cũng đang phải chống chọi với nó, vì vậy em không quá lo lắng. Ngoài ra, em còn bị rối loạn điều chỉnh, rối loạn lo âu và rối loạn hoảng sợ. Em đã tìm hiểu về chúng vào năm 2017, vậy nên đã một thời gian rồi.

Wolf-SKT

Thế trong thời gian em còn khoác áo SKT. Theo như tôi biết, thì có một nhà tâm lý học ở trong đội, hẳn là em cũng mơ hồ đoán được bệnh của mình rồi.

Em nghĩ nó bắt đầu vào khoảng năm 2016. Bất cứ khi nào chơi, em đều cảm thấy buồn nôn, nhưng em đã nghĩ đó là do lo lắng. Tuy nhiên, nó tệ hơn ở năm 2017, dù chúng em có thắng hay thua trận đấu, em cũng sẽ nôn ngay lập tức. Sau đó nếu cảm thấy ổn hơn thì em sẽ ra phỏng vấn hoặc ngược lại.

Em đã phải thường xuyên đi đến bệnh viện vào thời điểm đó, em được biết rằng mình mắc chứng rối loạn điều chỉnh ánh sáng và lo lắng. Kể từ lúc đó, em đã nói với cả đội và có các buổi tư vấn hàng tuần với một nhà tâm lý học. Em cũng đã nói rằng mọi thứ sẽ chỉ tốt hơn nếu em rời khỏi môi trường thi đấu.

Khoảng một năm trôi qua, khi em có một quãng nghỉ cuối năm 2017 và rời khỏi môi trường thi đấu chuyên nghiệp, mọi thứ đã khá lên một chút vào đầu năm 2018. Thế nhưng không lâu sau đó, các vấn đề trở lại và còn nghiêm trọng hơn. Có lẽ những người hâm mộ chỉ biết rằng em không khỏe. Lúc đó, em không chỉ nôn ra, mà còn bắt đầu có những sự hoảng loạn như rút bàn phím, chui xuống gầm bàn, nôn, khóc và run rẩy trong khoảng hơn 10 phút. Các nhân viên phải tập trung lại để giúp em bình tĩnh, và điều đó diễn ra trong nhiều tháng.

Cả đội đã thông cảm và cho phép em nghỉ ngơi sau Rift Rival. May mắn là Effort đã chơi thay em rất tốt. Khi bắt đầu năm 2019, em nghĩ rằng việc ra nước ngoài thi đấu có lẽ sẽ tốt hơn, vậy nên em đã tìm hiểu một số đội tuyển ở nước ngoài. Tuy nhiên, em vẫn gặp những vấn đề tương tự ở Thổ Nhĩ Kỳ và trở lại Hàn Quốc, khi nghĩ đến việc thi đấu năm sau, em đã nghĩ đơn giản rằng mình không thế tiếp tục.

Nếu em giải nghệ vì kỹ năng của mình đã suy giảm, em sẽ cảm thấy tốt hơn rất nhiều, nhưng em thấy thật sự tệ vì không phải vậy. Đầu tiên, em phải chăm sóc cho sức khỏe của mình trước.

o1574931635311041

Em đã nói đùa về việc giải nghệ của mình trong nhiều năm và cảnh báo fan hâm mộ của mình sẵn sàng với điều đó. Dù em chưa bao giờ nói rõ ràng, nhưng mọi thứ phải thực sự rất tệ, vì nó khiến em phải suy nghĩ rất nhiều. Tuy nhiên ở thời điểm đó, em có nghĩ tình trạng của mình có thể cải thiện không?

Vâng. Em nghĩ rằng tình trạng của mình sẽ tốt hơn nếu tinh thần em tốt hơn. Em thực sự đã tìm hiểu rất nhiều về lý do đằng sau chứng rối loạn hoảng sợ của mình. Ví dụ như do phản ứng của người hâm mộ, hiệu quả trong trò chơi hay do áp lực từ đội của em? Cuối cùng em cũng đã tìm ra lý do, chứng rối loạn hoảng sợ trở nên thật sự tồi tệ khi em chăm chỉ luyện tập, nhưng nó sẽ ổn hơn khi em nghỉ ngơi. Em đã chết lặng.

Sau khi phát hiện ra điều này, với tư cách là một tuyển thủ chuyên nghiệp cần phải chăm chỉ và ganh đua, em nghĩ rằng mình chỉ là sự phiền toái dành cho người khác. Em thực sự ghét khi phải nói điều đó nhưng giờ em đã giải nghệ. Thật khó để nói những chuyện như thế này, và sẽ có sự hỗn loạn nếu có bất cứ thứ gì bị tiết lộ ra.

Thật xui xẻo khi phải giải nghệ vì những lý do không mong muốn.

Tệ lắm. Thật sự rất tệ. Thứ tệ nhất là thậm chí đến thời điểm hiện tại, em vẫn không nghĩ rằng em chơi dở. Nếu không mắc phải chứng rối loạn như vậy, em muốn chứng minh bản thân mình thêm vài năm nữa và được nhớ đến một như một người vĩ đại hơn.

Theo như tôi được nghe, thì em không phải là người duy nhất gặp vấn đề tương tự. Đã bao giờ em nói chuyện này với các tuyển thủ khác chưa?

Em không biết. Em thường là kiểu người khép kín, vì thế em chỉ nói với những người thân thiết xung quanh. Em không nghĩ nhiều tuyển thủ khác biết về chuyện này.

wolf-ava

Dù như vậy, đây hẳn phải là một quyết định rất khó khăn. Em có nhận được lời khuyên từ những người xung quanh không?

Có chứ ạ. Kể cả kkOma, HLV của em, hay PoohManDu… tất cả họ đều nói, “Chẳng có gì sai khi dừng lại nếu thấy quá khó, nhưng có chắc là em sẽ không hối tiếc nếu rời đi không?” Những từ đó khắc sâu trong tâm trí em, bởi vì em thực sự vẫn muốn tiếp tục thi đấu.

Tuy nhiên, chứng rối loạn hoảng sợ của em bắt đầu len lỏi vào trong cuộc sống hàng ngày. Nó trở nên đáng sợ mỗi khi tâm trạng của em thất thường. Đó là thời gian em kể cho bố mẹ về dự định giải nghệ của mình. Mọi thứ cứ tiếp tục diễn ra như vậy cho đến mức em, Lee Jae Wan, gần như người đã chết. Thành thật mà nói, em vẫn tìm kiếm một đội tuyển mới vài ngày trước, nhưng khi chứng rối loạn hoảng loạn tấn công em hai đến ba lần trong một tuần, em biết rằng mình không thể tiếp tục.

Sau khi đưa ra quyết định, em có nghe gì từ những người thân xung quanh không?

Em chưa nói với ai hết. Em biết rằng trái tim mình sẽ lung lay và thay đổi nếu em nói với người khác và nghe phản ứng từ họ, vì thế em đưa ra quyết định giải nghệ trước, rồi sau đó mới giải thích với những người xung quanh.

o1574931623276857

Để thay đổi không khí một chút. Em đã là một tuyển thủ LMHT chuyên nghiệp trong 8 năm, có khoảnh khắc nào mà em nhớ rõ nhất không?

Điều này có vẻ lạ, nhưng đó là thời điểm trước khi em là tuyển thủ chuyên nghiệp. Vì em đã nghĩ rất nhiều về việc giải nghệ, nên em nhớ lại khi mình bắt đầu. Em đã chơi ở PC Cafe trong ngày sinh nhật, và ba đội đã liên hệ với em. Đó là NaJin, IMSKT, đội mà Reapered mới thành lập lúc đó.

Ở thời điểm đó, IM là đội ở gần nhất và em đã nói chuyện với họ trong một chiếc xe toàn các tuyển thủ của IM. Giờ nhìn lại, thật buồn cười với cách họ tìm hiểu em. Sau đó, em theo Reapered và tham gia vào SKT. Lúc đó, đáng lẽ Bengi sẽ là người đi rừng gia nhập đội nhưng cuối cùng anh ấy lại đến đội khác, vậy nên đột nhiên em trở thành người đi rừng. Sau đó H0R0 gia nhập đội và em phải cạnh tranh một chỗ trong đội hình chính ở vị trí đi rừng hoặc hỗ trợ, trong khi ban đầu em được đưa về là người chơi hỗ trợ chính. Cuối cùng, em đến NaJin vì không muốn phải cạnh tranh cho một vị trí chính thức. Đó là một tháng bận rộn trong cuộc đời của em. Bước chân vào một thế giới hoàn toàn mới với em, và nó rất vui.

SKT-Bang-Wolf-ava

Dù đã chơi cho nhiều đội khác nhau, nhưng em vẫn được nhớ đến nhiều nhất là SKT Wolf. Em nhớ gì về năm 2018, năm cuối cùng em ở SKT?

Là một tuyển thủ chuyên nghiệp, em luôn muốn bước đi khi mọi người vỗ tay cho mình. Nếu em chơi tệ trong trận đấu, em chỉ muốn bước đi mà không hối tiếc. Ở khía cạnh đó, em cảm thấy thật tệ khi không thể thi đấu nhiều trận, mà còn chơi không tốt nữa, em thấy có lỗi với những người hâm mộ. Nhưng ở mặt khác, em cũng thấy rằng mình đã cống hiến hết khả năng của mình.

Em còn nhớ khoảnh khắc nào nữa không?

Trước khi Bengi đi thực hiện nghĩa vụ quân sự bắt buộc, tất cả bọn em đã ăn và uống ở nhà hàng của caster Jun. Lúc đó em không biết uống, và khi caster Jun đưa cho em cốc Soju bomb (Soju pha với bia tươi), em đã khá say chỉ sau hai cốc. Sau đó, em túm lấy Bengi và nói, “Anh không thể đi thế này được”, thậm chí em đã khóc lúc đó. Em vẫn còn ảnh đây. Tiếp theo em trở lại và nôn mửa, hồi đó em thực sự rất tệ với rượu.

wolf-sjokz

Em có rất nhiều người hâm mộ ở nước ngoài. Họ yêu mến em như thế nào, và thậm chí Sjokz cũng đã nói cô ấy thích phỏng vấn em.

Vâng. Em vẫn còn bức anh chụp cùng cô ấy, và một điều luôn xuất hiện trong suy nghĩ của em đó là.. cô ấy thực sự xấu với lớp trang điểm đó (cười). Đây là một lời khen. Ý em là cô ấy rất xinh kể cả khi không trang điểm.

Em nhớ lúc trao đổi chuột và bàn phím với Aphromoo ở MSI. Những tuyển thủ khác không thích những phụ kiện đã qua sử dụng, vậy nên em chỉ dùng nó ở LCK, và như thường lệ, mang nó đến MSI. Em đã xin lỗi Aphromoo vì những phụ kiện này, nhưng anh ấy chỉ nói, “Không sao đâu. Những tuyển thủ giỏi nhất mới dùng những phụ kiện này”. Anh ấy rất tuyệt vời vì điều đó.

Ngoài ra, em cũng nhớ đến Mithy, người đang thi đấu cho G2 Esports ở thời điểm đó. Sau trận đấu giữa hai đội, bọn em đã nhắn tin trong nhiều tháng và nói về chiến thuật. Tuy nhiên, khi em bắt đầu chơi tệ hơn, em đã do dự khi nhắn tin cho anh ấy. Nếu có thể, em vẫn thích nói chuyện với anh ấy thêm lần nữa.

Có thành tựu nào mà em đặc biệt nhớ đến không? Kể cả trong sự nghiệp hay cuộc sống… Đó không phải là mua một tòa nhà chứ?

Tất nhiên rồi. Sở hữu một tòa nhà là một thành tựu to lớn (cười lớn). Em cũng là một người thích được chú ý và em tự hào với việc được nhiều người biết đến, thực tế là tên của em được nhắc ở đến nơi nào đó trên thế giới, và nhìn vào thứ gì đó có thể nhắc mọi người nhớ về em.

skt-bang-wolf

Mặt khác, em muốn đạt mục tiêu gì mà không thể làm được?

Em vẫn giống một đứa trẻ khi nghĩ đến điều này, nhưng em rất tiếc vì không thể giữ được danh hiệu ‘Số 1 thế giới’. Em muốn mọi người nghĩ đến và nói, ‘Hỗ Trợ = Wolf’, nhưng thật tệ khi phải dừng lại ở đây.

Em đã từng là nhà vô địch thế giới, vậy nên về kỹ năng em đã là hỗ trợ số 1 thế giới rồi, nhưng tôi đoán là do tham vọng của bản thân.

Đúng. Những người hâm mộ đánh giá em thế nào rất quan trọng, nhưng điều khiến em thất vọng là do tham vọng của bản thân. Em nghĩ rằng khi có những thứ mà em làm tốt hơn người khác rất nhiều, thì cũng có những thứ em dở hơn người khác rất nhiều.

Như em có thể thấy trên tin tức, tất cả những đồng đội cũ ở SKT đang đi con đường của riêng họ. Hẳn em phải thấy rất kì quặc khi quyết định giải nghệ.

Chắc chắn phải có những hối tiếc rồi, vì em nghĩ em có thể thi đấu lâu hơn nữa. Bang, FakerkkOma vẫn đang hướng đến những mục tiêu cao nhất, cảm giác thật tệ khi em là người duy nhất giải nghệ. Đội hình SKT lúc đó dường như sẽ tiếp tục mãi, nhưng giờ bị phân tán ra từng người một. Thời gian trôi qua, Faker cũng sẽ không còn ở đỉnh cao nữa, và em tự hỏi, lúc đó SKT có còn là đội tuyển mà chúng ta biết hay không. Mặc dù em vẫn ủng hộ tất cả mọi người dù thế nào đi nữa, em vẫn rời đi với cảm giác đau khổ.

Faker đang là thành viên cũ duy nhất còn thi đấu cho SKT, em rất tôn trọng Faker như một tuyển thủ chuyên nghiệp, và không nghi ngờ gì anh ấy sẽ làm tốt.

o1574931632430636

Có điều gì em vẫn chưa nói với các đồng đội cũ của mình không?

Điều này có vẻ hơi trang trọng. Đầu tiên, người em muốn cảm ơn nhiều nhất là kkOma. Vì em đã giải nghệ, nên em không thể gọi anh ấy là HLV nữa và giờ anh ấy chỉ là một ‘hyung’ (anh lớn trong tiếng Hàn), anh ấy là người em mang ơn nhất. Tiếp đến là tất cả các đồng đội cũ của em. Không chỉ ở SKT, mà cả ở NaJinSuperMassive nữa. Sau nữa là lời cảm ơn đến các tổ chức. Từ người quản lý, nhân viên hỗ trợ và những người có liên quan, họ đều đã làm việc rất chăm chỉ. Cuối cùng, em muốn gửi lời cảm ơn đến những fan hâm mộ.

Ồ, em cũng muốn nói gì đó với những hater đã để lại những bình luận tiêu cực (cười). Đôi khi em nghĩ rằng, liệu chúng em có làm gì khủng khiếp đến mức phải nhận những lời như vậy hay không? Mặc dù có những chỉ trích là chính đáng, nhưng đa phần là không.

Em muốn làm gì khi là Lee Jae Wan, không phải là Wolf?

Những ngày qua, em thực sự đã nghĩ rất nhiều về những gì mình muốn và cần làm, em chỉ ngủ được khoảng 3 đến 4 giờ. Đầu tiên, em muốn sống một mình. Em muốn trải nghiệm những điều mới ở một môi trường mới và sống một cuộc sống trọn vẹn. Em đã sống với gia đình hai tháng qua, vì vậy em cảm thấy thật sự vô dụng. Vì chỉ tiêu mà không kiếm ra tiền trong thời gian này, em càng lo lắng hơn về tương lai.

Em cũng muốn quay lại thực hiện những kế hoạch mình đã đề ra. Gần đây, em bắt đầu làm trở lại và thật sự thất vọng vì mình không thể làm được một vài điều trước đây có thể làm. Nói chung là em muốn sống tự lập hơn.

wolf-kkoma

Từ Wolf, một tuyển thủ chuyên nghiệp, đến Lee Jae Wan, một người đàn ông có đầu óc và cơ thể khỏe mạnh.

Đúng thế. Em cũng sẽ stream thật nhiều. Ngoài ra, điều này có thể là một tương lai xa xôi, nhưng em muốn mở một PC Cafe cho riêng mình. Một PC Cafe với tên của em trên logo. Em muốn tổ chức sự kiện như kiểu ‘Đánh bại ông chủ’ và giải thưởng là 100 giờ chơi miễn phí.

Tôi hơi tò mò. Nhưng em sẽ cắt móng tay của mình chứ?

Không chỉ bố mẹ em, mà tất cả mọi người nhìn thấy đều bảo em nên cắt nó đi. Lúc đầu em đã cắt nó đi để có thể thoải mái chơi game, nhưng giờ không có móng tay khiến em gặp chút khó khăn trong cuộc sống hàng ngày. Ví dụ như làm sao để gỡ một cái sticker nếu không có móng tay? và nếu gãi ngứa, chẳng phải có móng tay sẽ dễ chịu hơn hay sao. Tuy nhiên, bây giờ em đã để móng tay ngắn. Giờ khi nghĩ về nó, em đã có một cái cớ thật tốt để nuôi móng tay của mình khi là một tuyển thủ chuyên nghiệp, nhưng giờ cái cớ đó mất rồi. Cứ nói rằng đó là một trong những thứ em tiếc nuối nhất khi giải nghệ.

Wolf

Em vẫn sẽ là một phần của LMHT chứ?

Dĩ nhiên rồi, giải nghệ thì nhìn có vẻ to tát trên giấy tờ, nhưng không phải thế. Em có thể mất thêm một chút thời gian để hồi phục và trở thành một HLV, hoặc thậm chí là một caster. Em biết vẫn còn nhiều con đường cho tương lai của mình. Ngay cả việc trở thành phóng viên cũng không chừng. Nghe có vẻ thực sự rất tuyệt, em thực sự nghĩ rất nhiều về việc trở thành một phóng viên. Khi đến thời gian phỏng vấn, những tuyển thủ nổi tiếng được gọi lên, nhưng những người khác lại không có cơ hội, ngay cả khi họ có điều muốn nói. Mặc dù em có thể giúp họ nói lên những điều đó, nhưng cũng sẽ không có nhiều lượt xem đúng không (cười).

Mười năm nữa em sẽ thấy bản thân mình ở đâu?

Em thật sự không biết. Em sẽ 33 tuổi 10 năm tới..

<Viion: Wow, em chỉ mới 33 tuổi 10 năm nữa sao…? *thở dài*>

Em xin lỗi.. chẳng biết được. Em có thể là chủ của PC Cafe tốt nhất ở một khu nào đó.

marin_wolf

Với những fan hâm mộ của em sẽ buồn khi em giải nghệ, em đã chuẩn bị gì cho họ chưa? Một buổi gặp mặt chẳng hạn?

Em chưa có kế hoạch nào cả. Mặc dù em có thể khóc lóc, nhưng em chỉ muốn thể hiện ra mặt tươi sáng của bản thân. Dù những fan hâm mộ sẽ rất buồn, em muốn nói riêng với họ qua những cuộc phỏng vấn hoặc stream của em.

Cuộc trò chuyện này sẽ mang đến nhiều ý nghĩa hơn là thông báo giải nghệ, vì em đã chia sẻ một số vấn đề mà các tuyển thủ chuyên nghiệp đang gặp phải, điều mà những người hâm mộ không biết. Thông qua cuộc phỏng vấn này, tôi hy vọng sẽ làm rõ được một số vấn đề và giúp các tuyển thủ khác đối đầu với chúng.

Đúng. Em hy vọng mọi thứ sẽ tốt hơn nhiều. Em nghĩ người hâm mộ sẽ có rất nhiều thứ để suy nghĩ. Đó là lý do em đã từng suy nghĩ rằng có nên nói về những chủ đề này hay không, vì nó sẽ khiến những người hâm mộ khó chịu. Tuy nhiên, lý do em nói ra những điều như vậy trong cuộc phỏng vấn này vì em hy vọng mọi người sẽ nghĩ về những vấn đề mà các tuyển thủ gặp phải, chúng em cũng là con người.

Rất nhiều người sẽ liên lạc với em để hỏi về chuyện giải nghệ. Em đã chuẩn bị chưa?

Chắc chắn rồi. Em đã nghĩ rất nhiều về điều này trong hai tháng qua và vẽ ra nhiều cách để đối phó với nó trong đầu. Em biết là nó sẽ ổn thôi.

o1574931639319700

Sau cùng, với tư cách là một tuyển thủ chuyên nghiệp, đây sẽ là câu hỏi cuối cùng dành cho em. Hãy gửi một lời nhắn tới fan hâm mộ của em.

Cuối cùng, mình muốn cảm ơn tất cả những người đã ủng hộ mình trong những năm qua. Dù cho điều này có vẻ như không thành thật, nhưng mình hoàn toàn tin rằng mình có được ngày hôm nay là nhờ tất cả các bạn.

Sau khi giành được danh hiệu CKTG 2016, mình đã trả lời trong một cuộc phỏng vấn rằng mình chỉ giống như một linh kiện trong một chiếc đồng hồ. Tất cả các bánh răng khác trợ giúp mình đều là những fan hâm mộ của mình, vậy nên mình sẽ tiếp tục trân trọng sự ủng hộ của các bạn trong thời gian tới.

Mặc dù thời gian của Wolf, tuyển thủ chuyên nghiệp đã kết thúc, nhưng thời gian của Lee Jae Wan mới chỉ bắt đầu.

Cre: InvenGlobal

png-divider-14

No comments:

Post a Comment