Trong môi trường cạnh tranh khốc liệt như LCK với đầy những thăng trầm, những từ như tình bạn hay tình yêu nghe có vẻ quá ngây thơ. Có lẽ tình đồng chí là tốt hơn cả. Tuy nhiên, nếu có một đội tuyển hoàn hảo cho hai từ tình bạn, nhiều người hâm mộ cũ sẽ nghĩ về ROX Tigers.
Bất kể ở đâu, họ trông giống như những người bạn cũ tụ tập chơi game, luôn ồn ào, vui vẻ. Không có một ngày nào mà trôi qua một cách lặng lẽ cả. Trong mọi tình huống, tinh thần đồng đội của họ luôn vô cùng tuyệt vời và màn trình diễn của họ luôn ở đẳng cấp rất cao với sự năng nổ mạnh mẽ. Có rất nhiều người hâm mộ yêu thích họ.
Sau một thời gian trôi qua, những người bạn thân thiết đã phân tán đi nhiều ngả. Một số đang nghỉ ngơi, một số đi theo sự nghiệp stream, và một số đi ra nước ngoài. Nhưng vẫn còn một vài người vẫn tiếp tục sự nghiệp tuyển thủ tại LCK: Lee “Kuro” Seo-haeng và Kang “GorillA” Beom-hyeon.
Mới đây, phóng viên của trang InvenGlobal đã có một cuộc trò chuyện cùng với hai tuyển thủ này. Hãy cùng lắng nghe cuộc phỏng vấn đó để có thể thấy được tình bạn giữa hai tuyển thủ kỳ cựu này cũng như đến với những suy nghĩ của họ về quá khứ và trong tương lai nhé.
Đây hẳn không phải là lần đầu tiên hai bạn phỏng vấn chung đúng không?
GorillA: Phải, có lẽ cậu ấy đã phát chán tôi rồi cũng nên.
Kuro: Tôi nghĩ lần đầu tiên là trong một buổi phỏng vấn hồi chúng tôi còn thi đấu tại ROX Tigers và phải, có lẽ cậu ấy nói đúng đấy.
Tôi muốn hai bạn có cơ hội gặp lại nhau sau một thời gian dài nhờ cuộc phỏng vấn này nhưng dường như hai bạn đã gặp nhau từ cuối tuần trước rồi nhỉ?
Kuro: Phải, cậu ấy nói rằng mình cảm thấy cô đơn. Không có ai để ăn tối cùng và cậu ấy đã gọi điện cho tôi.
GorillA: Ồ phải, chúng tôi đã cùng nhau ăn kimchi kho thịt. Mà thay vì cô đơn, tôi đã phải chuyển qua nhiều đội tuyển khác nhau trong thời gian gần đây nên không có quá nhiều người mà tôi có thể tâm sự cùng cả. Smeb hay PraY sẽ không bao giờ ra ngoài kể cả khi tôi có gọi đi chăng nữa.
Tất nhiên, tôi vẫn khá thân thiết với các cầu thủ trong đội hiện tại của mình, nhưng một số cầu thủ trẻ có thể không thoải mái khi thời gian gắn bó giữa chúng tôi không phải thực sự dài. Vì vậy, không có nhiều người mà tôi có thể ngồi ăn tối cùng một cách thoải mái.
Kuro: Ê, đồng đội của cậu sẽ buồn nếu đọc bài phỏng vấn này đấy
GorillA: Hôm đó là ngày nghỉ nên cũng khá ngại khi bảo họ ra ngoài ăn tối. Chúng tôi cũng vẫn luôn ăn tối cùng với nhau mà. Ngoài ra, món kimchi kho thị hôm đó thực sự rất ngon đúng không?
Kuro: Tôi rất thích nấu kimchi khi ăn thịt lợn kho. GorillA đã nài nỉ tôi rất nhiều và vì đó là quán lẩu nên tôi đã nhận lời.
GorillA: Dù sao tôi cũng là người trả tiền chính mà.
Dù sao thì dù bạn ở khá xa nhưng vẫn nhận lời ăn tối cùng GorillA. Đó quả là một tình bạn tốt.
Kuro: Dĩ nhiên là tôi đã từ chối rất nhiều lần nhưng cậu ấy nải nỉ nhiều quá nên tôi buộc phải nhận lời đó.
Các bạn có gặp nhau thường xuyên không? Các bạn thường nói chuyện với nhau về điều gì?
Kuro: Chúng tôi nói chuyện về đội tuyển của mình và tình hình hiện tại của mỗi người.
GorillA: Chúng tôi thực ra không nói chuyện nhiều về đội tuyển của mình lắm.
Kuro: Chúng tôi cũng nói nhiều về tương lai của mỗi người nữa.
GorillA: Có cảm giác chúng tôi đã già đi kha khá khi chúng tôi cứ ôn lại những kỷ niệm hồi trước mỗi khi gặp lại nhau.
Cả hai đã quen nhau như thế nào?
GorillA: Chúng tôi biết nhau từ trong những trận đấu xếp hạng và được xếp vào cùng một bảng trong giải đấu. Đội của tôi đã đi tiếp và của Kuro thì bị loại. Tôi cảm thấy tiếc cho cậu ấy nên tôi đã mua bữa tối. Sau bữa tối đó, tôi đã đến thăm đội của cậu ấy để gặp cậu ấy thường xuyên. Có một thành viên khác trong đội đó mà tôi cũng quen biết.
Kuro: Khi chúng tôi mới làm quen, tôi hỏi cậu ấy rằng cậu ấy có phải GorillA không vì cậu ấy trông rất giống. Đó là ấn tượng đầu tiên của tôi về cậu ta, quả đúng là một con khỉ đột.
GorillA: Tôi thì nhớ khác đấy… Cậu mới là người chơi tệ.
Hai người là ‘bạn’ nhưng liệu nó có khó xử khi mới bắt đầu thi đấu chung dưới màu áo ROX Tigers không? Tại sao bạn gọi Pray là “đàn anh” còn Kuro thì không mà chỉ gọi cậu ấy là Jolro?
Kuro: Tôi biết. Tôi cũng đã bảo GorillA gọi tôi là ‘đàn anh’. Tôi sinh ra vào đầu năm 94 và cậu ấy là vào giữa năm 94. Tôi đã từng ở IM và cậu ấy thì đang ở Najin; hai đội khác nhau và tuổi của chúng tôi không khác nhau là mấy nên chúng tôi quyết định làm bạn.
Nhưng sau khi tôi gia nhập Najin, đã có vài 94 sớm nên cũng khá rối rắm. Tôi bảo cậu ấy gọi tôi là ‘đàn anh’ vì mọi chuyện có thể trở nên khó xử, nhưng cậu ấy từ chối.
GorillA: Nếu nó bị rối với một hoặc hai người, thì nó cũng ổn, nhưng có rất nhiều sinh năm 93 ở Najin. Save, Ggoong và PraY trở thành bạn bè. Họ là ‘đàn anh’ đối với tôi, nhưng tôi đã kết bạn với Kuro từ trước. Sau khi Kuro đến, cậu ấy đã trở thành bạn với họ.
Chờ đã, nếu GorillA chỉ đơn giản là gọi Kuro là ‘đàn anh’ thì đây sẽ không phải là vấn đề gì, đúng chứ?
Kuro: Phải rồi.
GorillA: Ý tôi là chúng tôi đã là bạn từ trước đó, nếu tôi gọi cậu ấy là ‘đàn anh’ thì chẳng phải kỳ cục lắm sao?
Kuro: Không có kỳ cục chút nào hết á. Tôi thấy ổn mà.
GorillA: Khi tôi thấy Smeb gọi PraY là ‘đàn anh’, Jolray, nó quả là khó sử. Nếu tôi gọi anh ấy là Jolray thì thật kỳ lạ.
Kuro: Có cậu mới không đúng đó. Cậu quả là con mọt sách nói nhiều mà.
GorillA: PraY thực sự giống như một ‘đàn anh’. Anh ấy là thần tượng của tôi ngay từ đầu, vì vậy tôi không thể không tỏ ra tôn trọng anh ấy được.
Kuro: Dù sao thì, đều là tại cậu đó.
Dù sao thì mọi chuyện cũng đã trở nên ổn thỏa. Giờ đây, khi các bạn đều là những thành viên lớn tuổi nhất trong đội, cảm giác của các bạn thế nào?
GorillA: Thay vì cảm thấy tồi tệ, tôi chỉ nghĩ rằng điều gì phải đến rồi cũng sẽ đến nên cũng khá là bình thường.
Kuro: Đã hơn bốn năm trôi qua kể từ ROX Tiger, và tôi thực sự đã đóng vai trò của người chơi già nhất rất nhiều lần sau đó. Tôi là người lớn tuổi nhất ở Afreeca Freecs, ngoại trừ một năm khi Marin ở đó.
GorillA: Cậu còn quá non để đảm nhiệm vai trò đó.
Kuro: Tôi không có tỏ thái độ phân cấp như cậu. Cậu quả là một kkondae đấy.
GorillA: Ồ, khi chúng tôi ở cùng một đội, tôi có thể thừa nhận rằng mình là một kkondae. Nhưng cũng nhờ vậy mà ROX Tigers mới có thể vận hành trơn tru được.
Kuro: Không, điều đó không đúng.
GorillA: Cái cậu này, tôi có nên kể chuyện đó không đây nhỉ? Nếu không vì tôi thì cậu có lẽ đã gây gổ với…
Kuro: Ồ thôi nào, bỏ qua chuyện này đi
Hồi đó, GorillA đã quản lý các thành viên trong đội ra sao?
GorillA: Dưới sự dẫn dắt của HLV NoFe, bầu không khí khá thoải mái khi chúng tôi “có thể phát huy hết khả năng trong một môi trường tự do”. Tôn chỉ đó là một gợi ý cho chúng tôi. Mặc dù NoFe luôn luôn bên cạnh chúng tôi, dĩ nhiên điều đó sẽ không xảy ra khi chúng tôi ngủ. Việc mà tôi làm cũng giống như trở thành một chiếc máy CCTV khi NoFe không ở đó. Tôi cần quản lý họ để đảm bảo chắc chắn rằng họ sẽ không bị lạc lối. Giờ nghĩ lại, có lẽ tôi đã làm hơi quá
Kuro: Thực sự là hơi quá đó.
GorillA: Chúng tôi thực sự cần người làm điều mà tôi đã làm.
Kuro: Không có đúng nha. Cậu ấy chỉ ghen tị với chúng tôi vì đã cố gắng làm những điều cậu ấy không thể, vì vậy cậu ấy khiển trách chúng tôi.
GorillA: Vậy cậu có thấy biết ơn hay không?
Kuro: Dù có hay không thì kết quả cũng vẫn chẳng thay đổi mà.
Dù sao thì, bạn nghĩ rằng việc quản lý của GorillA cũng có hiệu quả, dù có chỉ là một chút?
GorillA: Tôi nghĩ là vô cùng hiệu quả đấy chứ. Nếu không nhờ tôi thì cả đội chưa chắc đã tiến bộ nhiều đến vậy đâu.
Kuro: Thực ra thì… kết quả là chúng tôi cũng có thể hòa hợp tốt với nhau.
GorillA: Hãy tỏ ra biết ơn chút đi nào
Đầu tiên, GorillA, bạn hẳn là đã có một thời gian khó khăn. Phải thi đấu ở loạt thăng hạng chắc chắn sẽ không mang lại những cảm xúc tốt đẹp gì. Cảm giác của nó thế nào?
GorillA: Cũng không đến mức quá khó để chấp nhận. Nếu tôi có thể duy trì được phong độ của mình theo thời gian, nó hẳn là rất tuyệt, nhưng sự trồi sụt là điều không thể tránh khỏi. Tôi cũng đã không còn quá trẻ. Và nếu tôi thất bại, tôi sẽ nghiêm túc xem xét đến việc nghỉ hưu. Tôi đã khá xấu hổ.
Tôi cũng đã từng là một người chơi thuộc top đầu. Phải đối mặt với hoàn cảnh đó, nó thực sự là… Tôi thậm chí còn nghĩ rằng mình có thể quá tham lam, không biết khi nào nên dừng lại. Tôi đã thực sự muốn trốn ở đâu đó và hy vọng điều tồi tệ nhất sẽ không xảy ra ở loạt thăng hạng.
Nếu bạn thất bại, bạn sẽ không thể tránh được tất cả những lời chỉ trích cũng như sự chú ý hướng về mình.
GorillA: Thật ra, tôi đã quen với những lời chỉ trích từ khi tôi chơi cho Kingzone DragonX. Tôi không nghĩ rằng mình sẽ thu hút được nhiều sự chú ý như hồi đó. Vì vậy, thay vì quan tâm đến tất cả những lời chỉ trích từ người khác, tôi ghét tất cả những cảm xúc tiêu cực mà tôi cảm thấy với chính mình.
Kuro: Điều đó cũng đúng với tôi. Khi chúng tôi ở trong chuỗi 5 trận thua, tôi đã có rất nhiều suy nghĩ tiêu cực như, “Chúng ta sẽ xuống hạng phải không? Nếu chúng ta thất bại thì sao?
Có một sự thật được nhiều người biết đến đó là GorillA luôn chăm sóc đồng đội của mình rất tốt. Bạn đã nói gì với những người đồng đội của mình sau khi sống sót sau loạt thăng hạng?
GorillA: Tôi đã cố gắng an ủi họ. Thật khó để nói, nhưng tôi nghĩ mọi người đều nhận ra thực tế là gì. Tôi hy vọng các đồng đội của mình chấp nhận tình huống một cách khách quan, suy nghĩ rằng chúng tôi ở đây vì chúng tôi chỉ đơn giản là thi đấu không tốt, vì vậy hãy chấp nhận nó và làm tốt nhất những gì chúng tôi có thể. Tôi đã học được rất nhiều điều. Đã khá lâu kể từ khi tôi chơi một trận đấu đau lòng như vậy. Cảm giác của loạt thăng hạng thực sự khác biệt với các trận đấu khác.
Kuro, bạn cảm thấy thế nào khi theo dõi GorillA tại vòng thăng hạng?
Kuro: Cậu ấy chỉ chơi Tahm Kench và muốn giành chiến thắng bằng mọi giá (cười). Tôi đã xem trong khi ăn trưa, và cậu ấy đã làm tốt. Tôi đã nghĩ cậu ấy sẽ xuống hạng đấy.
Mặc dù hai bạn trêu chọc nhau rất nhiều, nhưng có lẽ bạn sẽ không muốn thấy bạn mình thất bại, đúng chứ?
Kuro: Phải. Tôi đã từng tỏ ra giận dữ và ghen tị khi cậu ấy đi đến trận chung kết, nhưng thật đau lòng khi thấy cậu ấy phải chơi loạt thăng hạng đó. Nếu không làm tốt, chính tôi cũng có thể đã ở đó rồi.
Đây cũng là một mùa giải bùng nổ với bạn, Kuro. Nửa đầu và nửa cuối của mùa giải chứng kiến phong độ của đội là hoàn toàn khác nhau. Bạn có buồn khi thua trận đấu wild-card không?
Kuro: Tôi đã rất buồn. Chúng tôi có tỷ lệ thắng là 50% trong những buổi đấu tập với các đội khác. Vậy nên chúng tôi đã nghĩ rằng mình sẽ làm tốt nhưng trận thua đó khiến chúng tôi vô cùng thất vọng. Có những trận đấu mà chúng tôi lẽ ra đã có thể giành chiến thắng nhưng rồi lại thất bại. Dù sao thì, kết quả nói lên mọi thứ.
GorillA: Này, cảm giác phải chờ đợi vòng thăng hạng sau khi mùa giải chính kết thúc cũng giống như địa ngục vậy.
Kuro: Tôi cũng thực sự không muốn trải qua cảm giác đó. Vì vậy, tôi đã nói rằng tôi không bao giờ muốn đi đến loạt trận đó trong một cuộc phỏng vấn trước đây.
Đây là lần đầu tiên bạn bị rơi vào một hoàn cảnh tuyệt vọng đến vậy đúng không GorillA?
GorillA: Lần đầu tiên và cũng là lần cuối cùng.
Kuro: Hồi ở KOO Tigers thì sao?
GorillA: Đó là vòng loại hạt giống, khác nhau hoàn toàn chứ. Đó là trận đấu với hy vọng được đi tiếp còn đây là tránh phải xuống hạng. Trận chung kết cũng giống vậy nhưng không đến mức áp lực như thế này. Sẽ thật tuyệt vời nếu có thể giành chiến thắng nhưng nếu thua thì chỉ buồn mà thôi.
Nhưng trong loạt thăng hạng. Nếu bạn thắng, bạn sẽ thoát khỏi địa ngục còn nếu thất bại thì… Nó thực sự là một địa ngục. Sức nặng của cả hai khác nhau hoàn toàn. Khi chúng tôi đối đầu với Seorabeol Gaming, KaKAO đã nó với tôi qua chat rằng, “Chúng ta lại phải gặp nhau ở đây …”
Với Kuro, bạn đã tham dự mọi vòng đấu playoff kể từ khi LCK chuyển sang hình thức giải đấu.
GorillA: Thực tế, cậu chỉ ngồi và ăn những gì chúng ta mang đi hồi còn ở ROX
Kuro: Tôi vẫn ổn mà không cần tất cả thứ đó. Hồi đấy, tôi giỏi tất cả mọi thứ.
GorillA: Tôi nghĩ ROX là một đội có sức mạnh tổng hợp tốt, thay vì tài năng cá nhân.
Kuro: Rất nhiều đội tuyển và người hâm mộ đã từng ghen tỵ với sự gắn kết của chúng tôi.
Đúng vậy. Tất cả những người hâm mộ nghĩ rằng những thành viên cũ của ROX tiếp tục coi nhau như anh em trong nhà. Bạn nghĩ sau về điều đó?
Kuro: Chúng tôi gắn bó với nhau hoàn toàn không chi bởi vì công việc. Tôi nghĩ rằng chúng tôi đã tụ tập lại với nhau ít nhất một lần mỗi năm. Hojin cũng luôn tham dự cùng chúng tôi.
GorillA: Ngay cả khi chúng tôi tập hợp lại ngay bây giờ, chúng tôi sẽ có thể nói chuyện và vui chơi với nhau. Chỉ là mọi người quá bận rộn. Chà, có lẽ thật khó để gặp các thành viên của Najin vì họ đã phân tán đi nhiều và một số người còn trong quân đội.
Bạn đã thi đấu rất nhiều. Nếu có thể quay trở lại thời gian thì bạn muốn quay lại thời điểm nào?
Kuro: Tôi nghĩ tất cả mọi người đều trả lời câu hỏi này là khi kết quả bạn đạt được tốt. Nhưng đối với tôi, tôi muốn quay lại từ khi bắt đầu.
GorillA: Cậu đã chọn sai hướng? IM và huấn luyện viên trưởng Hirai không tốt sao?
Kuro: Không, không phải vậy. Trước đây, tôi có không đánh xếp hạng nhiều. Giờ tôi lại làm điều đó.
GorillA: Cậu làm vậy bởi họ đã bảo cậu làm thế. Hồi cậu ở ROX cậu cũng chả bao giờ chơi cả.
Kuro: Hồi ở ROX, đôi khi không chơi như tôi lại hiệu quả đó.
GorillA: Đừng có nực cười.
Kuro: Tôi đã đạt đến Thách Đấu mà chẳng cần tới một trăm trận. Cậu đã chơi cả trăm trận mà vẫn xếp dưới tôi. Dù sao thì, tôi đã chơi nhiều trận đánh thường hơn là xếp hạng. Nếu hồi đó tôi chơi xếp hạng nhiều hơn thì có lẽ bây giờ tôi đã có thể chơi tốt hơn.
Bạn đã có khá nhiều tình huống highlight tại CKTG năm 2016. Bạn không muốn quay lại thời gian đó sao?
GorillA: Lúc đó thật sự rất vui. Tôi vui mừng khi mọi người nhớ đến Miss Fortune hỗ trợ của tôi, nhưng kết quả cuối cùng thì quả là buồn bã. Khi tôi đến New York, tôi gặp vấn đề với ping và thích nghi với môi trường, vì vậy tôi không thể chơi nhiều xếp hạng. Ở đó, luôn luôn có những vị tướng xuất hiện thường xuyên trong mỗi mùa giải và meta, và năm đó đặc biệt có Karma và Zyra. Tuy nhiên, tôi đã không thực sự chơi tốt với cả hai trong số họ.
Tôi đã không tự tin, và tôi nghĩ đó có thể là một cuộc khủng hoảng đối với tôi vì tôi không chơi tốt cả hai. Tôi muốn tìm một lá bài tẩy và đó là Miss Fortune. Kết quả là, tôi đã vô cùng yêu thích Miss Fortune. Tôi đã chọn cô ấy bởi vì tôi không giỏi vềlựa chọn trong meta.
Nếu tôi có thể quay ngược thời gian, tôi sẽ muốn quay lại thời điểm đó và luyện tập các vị tướng trong meta nhiều hơn. Nếu chúng tôi làm tốt, chúng tôi có thể đã vượt qua SKT T1 và giành chức vô địch trước Samsung.
Kuro: Đó là một lựa chọn bất ngờ, nhưng nó thực sự tốt vì khi chúng tôi sử dụng cô ấy trong các trận đấu tập, chúng tôi đã thắng khoảng 90% các trận đấu đó. Đó là lý do tại sao chúng tôi có thể mang cô ấy ra trận đấu một cách tự tin.
GorillA: Ngoài ra, có rất nhiều khoảnh khắc mà tôi muốn quay trở lại. Nhưng trong nhiều khoảnh khắc đó, nếu tôi phải chọn một, đó sẽ là lúc có thể thay đổi hướng phát triển sự nghiệp chơi game chuyên nghiệp của tôi.
Các bạn có rất nhiều biệt danh. Đâu là những biệt danh mà các bạn ưa thích.
GorillA: Tôi thích “Mẹ” hay “Đội trưởng Go” và những thứ tương tự.
Kuro: I Tôi chỉ thích biệt danh “Gwangmyeong fire chin”
GorillA: Cậu chỉ nên là Jolro. Nó hợp với cậu đấy.
Các bạn đều từng có thời gian thi đấu ở nước ngoài rồi lại quay trở lại. Vậy LCK có giống như ngôi nhà của các bạn không?
Kuro: Có thể giao tiếp thuận lợi thực sự là một điểm cộng lớn.
GorillA: Cứ như quê nhà của tôi vậy.
Kuro: Cũng không quá khó khăn khi sống ở nước ngoài. Tôi vẫn giữ liên lạc với những người chơi tại Bilibili Gaming. Tôi muốn có một chuyến thăm lại đó.
GorillA: Nó cũng không khó với tôi. Chỉ là những người đồng đội của tôi bắt đầu ra đi từng người một, và cuối cùng chuyện đó cũng đến với tôi (Cười). Tôi vẫn giữ liên lạc với Giám đốc điều hành, quản lý và huấn luyện viên của Misfits. Chúng tôi vẫn còn khá thân thiết. Nó có thể trông như thể tôi vừa bị đuổi đi; nếu đó là sự thật, tôi thậm chí sẽ chẳng bao giờ nói chuyện với họ.
Liệu chúng ta có thể nói chuyện về tương lai không? GorillA, bạn sẽ được dẫn dắt bởi huấn luyện viên YamatoCannon.
GorillA: Điều đó thực sự bất ngờ. Tôi cảm thấy rằng mình vừa có cơ hội trải qua những điều thú vị khác nhau. Tôi đã rời vào nhóm xuống hạng rồi được nằm trong đội tuyển được huấn luyện bởi một huấn luyện viên trưởng nước ngoài lần đầu tiên gia nhập LCK . Nhưng đó không phải là quá shock. Rõ ràng, đồng đội của tôi có thể cảm thấy khác nhau. Tôi nghĩ dù sao việc này cũng sẽ khá thú vị.
Bạn kỳ vọng gì từ HLV YamatoCannon?
GorillA: Nhiều người nói rằng chúng tôi đã không thật sự gắn kết khi chúng tôi thi đấu. Tôi đồng ý một chút với điều này. Tôi vẫn chưa nói chuyện nhiều với YamatoCannon, nhưng theo những gì anh ấy đã làm và những đánh giá xung quanh anh ấy, có vẻ như anh ấy có một sức hút nhất định. Vì vậy, tôi nghĩ rằng anh ấy sẽ hòa hợp tốt với đội. Nó sẽ có tác động tích cực. Tôi đang vô cùng mong đợi.
Và anh ấy còn trẻ hơn cả bạn?
GorillA: Tôi thực sự cảm thấy mình già rồi đấy.
Kuro, chắc hẳn bạn cũng sẽ một tâm thế mới khi bước vào mùa Hè, phải vậy chứ?
Kuro: Chúng tôi đã nghĩ rằng mùa xuân chỉ nhằm để đem lại sự gắn kết và xây dựng được tinh thần đồng đội. Thật bất ngờ, mọi chuyện vẫn ổn, vì vậy tôi nghĩ chúng tôi sẽ có kết quả tốt hơn. Đối với tâm thế cho mùa giải hè… Mùa hè thực sự quan trọng vì nó liên hệ trực tiếp với giải Chung Kết Thế Giới. Tôi muốn làm tốt và có thể giành vé đến với giải đấu này.
Bên cạnh kế hoạch của mùa tiếp theo, dường như bạn đang lo lắng rất nhiều về tương lai. Điều gì làm bạn lo lắng nhất gần đây?
GorillA: Chúng tôi chỉ phàn nàn phàn nàn một cách trống rỗng đôi chút mà thôi.
Kuro: Phải. Bởi chúng tôi cũng sắp sửa giải nghệ rồi.
GorillA: Chúng tôi phải nhập ngũ vào một ngày nào đó, vì vậy chúng tôi đã thảo luận về việc đi đến KATUSA (Sự gia tăng của Hàn Quốc cho Quân đội Hoa Kỳ). Nó tốt hơn rất nhiều so với quân đội thông thường và điểm TOEIC tối thiểu cũng rất đáng để thử.
Kuro: Liệu đạt được 780 điểm TOEIC có dễ dàng không nhỉ?
GorillA: Nếu chúng ta học, phải. Dù sao, chúng tôi đã nói về việc thử sức ngay cả khi chúng tôi không làm được. Chúng tôi cũng đã nói về việc làm phân tích viên tại LCK.
Kuro: Và tôi muốn thử sống một mình, vì vậy tôi đã nói về điều đó. Sống một mình là giấc mơ của tôi.
GorillA: Sống gần Jonggak là một trong số những thứ mà chúng tôi thảo luận. Vậy nên chúng tôi có thể đi bộ tới LoL Park
Kuro: Vậy thì tôi sẽ phải sống gần cậu ư? Tôi không nghĩ đó là một ý kiến hay ho đâu.
GorillA: Tôi chưa từng nói là sống cùng nhau nha. Tôi sẽ sống ở một chỗ khác.
Vấn đề thực tế lớn nhất sẽ là nhập ngũ. Ngoài KATUSA, kế hoạch của bạn là gì?
GorillA: Thật khó để trì hoãn việc nhập ngũ. Tôi phải suy nghĩ về nó ngay cả trong mùa giải. Đăng ký KATUSA là vào tháng 9 vì vậy thời gian của nó nằm giữa mọi vấn đề khác.
Kuro: Tôi cũng đang xem xét việc đi làm cảnh sát phụ trợ. Tôi sẽ đăng ký cả hai và tham gia vào nơi mà tôi đỗ được.
GorillA: Nếu chúng tôi ký hợp đồng 1 năm, sẽ không cảm thấy thoải mái chút nào cả. Nếu có một vấn đề bất ngờ trong mùa giải, nó cũng sẽ trở nên phức tạp với đội. Đôi khi tôi nghĩ rằng thay vì lo lắng về tất cả những điều này, có lẽ sẽ dễ dàng hơn khi chỉ chờ đợi để ngũ trong khi kiếm được một số tiền nhất định. Nói về những điều này làm cho tôi cảm giác giống như một cuộc phỏng vấn về hưu vậy.
Kuro: Chúng tôi có thể nghỉ hưu, hoặc có thể không. Chúng tôi không có nhiều sự lựa chọn. Những cầu thủ trẻ khác có thể tham gia các đội khác nhau để thay đổi hoặc ra nước ngoài; họ có rất nhiều để lựa chọn. Những gì chúng ta có là hai. Chơi thêm một năm nữa, hoặc giải nghệ và nhập ngũ.
Vậy là màn trình diễn trong mùa giải này sẽ trở nên quan trọng hơn nhiều đối với các bạn.
Kuro: Phải. Tôi đã nói đùa với bạn của mình rằng, rằng tôi sẽ nghỉ hưu sau mùa giải này.
GorillA: Tôi cũng làm vậy để họ có thể tỏ ra kinh ngạc. Nhưng bạn tôi chỉ cười và cho rằng nó chỉ là trò đùa mà thôi
Có điều gì khác mà bạn nghĩ về không? Tôi nghĩ về sức khỏe của tôi khi tôi già đi.
GorillA: Tôi cũng nghĩ về sức khỏe của mình.
Kuro: Tôi cũng vậy (Cười).
GorillA: Giữa mùa vừa rồi cổ họng tôi bị sưng. Tôi cần phải có một bài kiểm tra đầy đủ, và nếu có chuyện gì xảy ra… Có lẽ việc nhập ngũ…
Kuro: Cậu ấy đã phải đến Nosan để kiểm tra…
GorillA: Bị sưng họng không phải vấn đề quan trọng lắm đối với tôi, nhưng vấn đề là tôi bắt đầu ngáy. Vì chúng tôi sống cùng nhau trong gaming house, tôi bắt đầu lo lắng về tiếng ngáy của mình. Khi tôi thức dậy, tôi kiểm tra nhiệt độ của tôi và uống thuốc chữa họng.
Hẳn là có nhiều thứ mà bạn phải từ bỏ để trở thành một game thủ chuyên nghiệp. Trong số đó, cái nào là lớn nhất hay cái nào khiến bạn tiếc nuối nhất?
Kuro: Thực sự là có nhiều thứ mà tôi phải từ bỏ…
GorillA: Với tôi thì là bạn bè. Khi tôi lần đầu tiên ra mắt, bạn bè của tôi có thể tự hào về tôi. Nhưng tôi đã bị chỉ trích rất nhiều vào thời điểm đó. Một số người hâm mộ nói rằng “Tại sao anh ta lại là một người chuyên nghiệp chứ?” Tôi thực sự xấu hổ khi bạn bè mình xem những trận đấu của tôi. Vì vậy, tôi đã không liên lạc với bất cứ ai trong khoảng một năm.
Sau đó, tôi đã đến Chung Kết Thế Giới rồi chơi Janna và trở nên nổi tiếng. Đến bây giờ, tôi nói với bản thân mình rằng những người bạn mà tôi vẫn giữ được cho đến hiện tại là những người bạn thực sự, nhưng tôi cảm thấy tiếc cho những người bạn mà tôi đã ngừng liên lạc vào thời điểm đó. Thật khó để duy trì mối quan hệ với người khác. Không còn quá nhiều người. Tôi chỉ biết ơn số lượng nhỏ bạn bè vẫn ở quanh tôi. Tất nhiên, vẫn còn nhiều người bạn tôi đã kết bạn khi là một game thủ chuyên nghiệp.
Kuro: Tôi đã có rất nhiều suy nghĩ khi nhìn thấy bạn bè mình có bạn gái. Tất nhiên việc có bạn gái không có nghĩa là sự suy giảm phong độ của một game thủ chuyên nghiệp, nhưng mọi người có thể hiểu nhầm chuyện này. Vì vậy, tôi đã nghĩ rằng tôi không nên có một người bạn gái trong khi còn là một game thủ chuyên nghiệp.
GorillA: ?
Kuro: Tôi đã từng nghĩ về chuyện đó đấy.
GorillA: Sao cũng được.
Kuro: Và ở trường đại học, bạn có những kỳ nghỉ. Vấn đề là khi họ đi nghỉ, chúng tôi cực kỳ bận rộn vào giai đoạn giữa mùa. Nếu chúng tôi có kế hoạch đi chơi với những người bạn cũ, thì tôi là người duy nhất không thể đi, ngay cả khi tôi thực sự muốn. Điều này xảy ra năm này qua năm khác, vì vậy nó thực sự rất đáng tiếc. Bây giờ chúng tôi cũng đã lớn tuổi hơn một chút, những người bạn từng hay đi du lịch đó đây hiện đang làm việc và đang bận rộn. Tôi nghĩ rằng sẽ tốt hơn nếu tôi có thể đi du lịch nhiều nơi khi tôi còn trẻ. Mọi người bây giờ quá bận rộn để nói:”hãy đi du lịch nào”.
GorillA: Cậu đã có tôi cơ mà.
Kuro: Không bao giờ. Tôi sẽ không bao giờ đi du lịch mà chỉ có tôi với cậu đâu.
GorillA: Nếu có nhiều người hơn, thì sẽ có quá nhiều việc mà tôi cần phải làm.
Kuro: Cậu không cần phải làm tất cả những thứ đó, nhưng cậu cứ nghĩ rằng cậu phải chăm sóc mọi người. Chỉ cần nghĩ rằng cậu chơi cùng thôi.
GorillA: Vậy chúng ta đã từng có kế hoạch đi du lịch đâu đó chưa?
Kuro: Tại sao tôi phải lên kế hoạch khi tôi sẽ chẳng bao giờ đi chỉ cùng với cậu? Đó là ý nghĩ mà tôi sẽ gạt phăng đi đầu tiên.
GorillA: … Tôi có nhiều người để đi cùng lắm đó nha.
Kuro, bạn từng nói rằng mọi thứ vẫn chưa kết thúc trong một cuộc phỏng vấn trước đó. Sẽ có rất nhiều khoảnh khắc khó khăn. Điều gì khiến bạn giữ được tâm trí của mình trong trận đấu?
GorillA: Lần đầu tiên tôi nghĩ đến việc bỏ cuộc là khi tôi là á quân hai đến ba lần. Tôi nghĩ rằng tôi có thể là lý do mà chúng tôi chỉ là á quân. Điều đó thực sự khó khăn, nhưng lý do tôi không thể bỏ việc là ý nghĩ, “Tôi có thể làm gì nếu tôi bỏ cuộc?”
Kuro: Tôi đã muốn bỏ rất nhiều lần. Khi tôi bị chỉ trích, hoặc khi tôi kết thúc với vị trí á quân nhiều lần, mỗi lần tôi đều nghĩ, “Đây là con đường tôi đã chọn, và nếu tôi từ bỏ điều này bây giờ, cuộc sống của tôi sẽ bị hủy hoại. Không có gì mà tôi có thể làm được.” Dù sao đi nữa, đây là điều mà tôi có thể làm tốt nhất, vì vậy tôi quyết tâm làm điều này cho đến khi tôi còn có thể. Vì tương lai của chính tôi.
GorillA: Sự ủng hộ của người hâm mộ cũng rất tích cực. Nếu tôi từ bỏ, liệu bao giờ tôi mới có thể được người khác ủng hộ nhiều tới vậy?
Kuro: Liệu chúng ta có thể có được sự chú ý lớn như vậy thêm lần nữa không?
GorillA: Khi tôi già đi, người hâm mộ cũng già đi. Tôi tự hỏi họ đang làm gì. Dù họ làm gì, tôi hy vọng tất cả mọi chuyện đêu tốt đẹp.
Kuro: Chúng tôi nhận được tất cả sự chú ý và cổ vũ này mà không có gì có thể đền đáp được. Chúng tôi không làm được gì cho họ. Chúng tôi chỉ làm những gì chúng tôi làm, và họ thích chúng tôi vì chúng.
GorillA: Vì vậy, tôi muốn thử làm một cái gì đó cho họ. Ít nhất là thể hiện được những gì tôi đã làm. Chúng tôi thường có một nhóm người hâm mộ giống nhau, vì vậy đôi lúc cả hai chúng tôi chụp ảnh cùng với họ.
Trong một tương lai xa, bạn muốn làm gì?
Kuro: Có rất nhiều điều mà tôi muốn làm. Phương châm của tôi là: Hãy làm bất cứ điều gì tôi có thể để trải nghiệm ít nhất một lần. Đó là cách mà tôi trở thành một game thủ chuyên nghiệp.
Tôi thích ca hát nên tôi muốn tìm hiểu thêm về ca hát; không phải là tôi muốn trở thành ca sĩ mà tôi muốn học chơi guitar và học bơi. Sau khi nhập ngũ, tôi sẽ phải tìm việc làm. Tôi không nghĩ rằng việc bình luận sẽ hợp với tôi. Phát âm của tôi là một chút điểm trừ lớn. Có lẽ là một huấn luyện viên và nếu có thể, tôi muốn trở thành tuyển thủ đầu tiên chơi đến tuổi ba mươi.
GorillA: Chúng ta có nên thử từ đội Academy sau khi nhập ngũ không?
Kuro: (Cười) Tôi cũng muốn trở thành chủ sở hữu của một quán cà phê và chủ sở hữu của một tòa nhà. Dù lượn và nhảy dù. Có rất nhiều điều mà tôi muốn làm. Nhưng tôi không nghĩ rằng tôi sẽ đi học.
GorillA: Với tôi cũng vậy, vì tôi là một game thủ chuyên nghiệp trong khi những người khác học tập chăm chỉ, nên sẽ khó tìm được công việc trong các lĩnh vực khác nhau như những người khác. Nó sẽ là thực tế hơn để tìm công việc liên quan đến esports.
Có rất nhiều lời đề nghị để thành lập một doanh nghiệp. Có một địa điểm sushi mà tôi thường xuyên đến ở Ilsan đề nghị tôi nên học sushi, và một quán cà phê nói rằng họ sẽ giúp tôi khởi nghiệp một quán cà phê.
Tôi đã từng tham dự một sự kiện macaron, và chủ sở hữu của quán macaron đó cũng nói rằng họ sẽ dạy tôi công thức nấu ăn. Tôi thậm chí còn tưởng tượng việc mở ra Beom-hyeon Bakery ngay gần LoL Park.
Kuro: Cậu cứ nghĩ việc mở một cửa hàng là dễ dàng lắm nhỉ.
GorillA: Có rất nhiều người nói với tôi rằng họ có thể giúp tôi, vì vậy tôi rất biết ơn. Nếu tôi bắt đầu một quán cà phê, vì tôi không đủ ưa nhìn, tôi sẽ cho cậu ấy làm việc tại quầy và ở trong bếp.
Kuro: Tôi sẽ không làm điều đó trừ khi chúng ta chia đôi lợi nhuận. Tôi muốn làm chủ tiệm nhưng tôi không muốn làm cùng với cậu ta. Tôi không thể suốt ngày phải nhìn thấy khuôn mặt chán ngắt của cậu được
GorillA: Quả là thất vọng nhỉ.
Hãy thử nói với người còn lại một điều gì đó. Các bạn có thể bịt tai lại nếu muốn.
Kuro: Có một điều mà tôi luôn bảo với cậu ta. Ngưng làm phiền tôi đi.
Tức là sao?
Kuro: Cậu ta cứ làm phiền tôi hoài à.
GorillA: Thì là, nếu tôi muốn làm gì đó, người đầu tiên mà tôi muốn chia sẻ với là cậu ấy.
Kuro: Cậu ấy than vãn quá nhiều, bạn biết đấy. Có những việc tôi cần phải làm, nhưng cậu ấy cứ nài nỉ cho đến khi tôi nói đồng ý.
GorillA: Điều đó cũng khá đúng. Nhưng cậu ấy cũng xấu tính lắm đó.
GorillA, bạn muốn nói gì với Kuro?
GorillA: Chúng ta có lẽ là những game thủ chuyên nghiệp khá thành công nhỉ? Nhưng nhìn cậu ấy, đôi khi đầu óc cậu ấy cứ như trên mây vậy. Tôi nghĩ rằng chúng ta nên được chuẩn bị với các kế hoạch cụ thể. Vui chơi là tốt, nhưng chúng ta sẽ phải làm việc. Kuro nghĩ rằng vì cậu ấy đã từ bỏ tuổi hai mươi, cậu ấy phải được trả tiền cho điều đó. Đối với tôi, vì tôi đã miệt mài làm việc suốt cho đến thời điểm này, tôi có thể tiến xa hơn nhờ nó. Đó là những gì anh chàng này thiếu đi.
Kuro: Điều đó đúng, nhưng điều tôi muốn làm là làm những việc tôi không thể làm được. Chỉ là những sở thích lành mạnh mà thôi.
GorillA: Tôi thực sự hay lo lắng quá nhiều. Nhưng cậu ấy không có điều đó. Tôi muốn bạn cảm thấy rằng tương lai không hề dễ dàng chút nào cả.
Kuro: Trong tiêu chuẩn của tôi, tôi cũng lo lắng rất nhiều. Tôi chỉ không bày tỏ điều đó với mọi người xung quanh mà thôi.
GorillA: Cậu không định nói với ngay cả tôi sao?
Kuro: Tôi còn chẳng nói với gia đình mình nữa là.
Có rất nhiều cầu thủ đã nghỉ hưu trở lại đội với tư cách là một streamer hoặc một thành viên của ban huấn luyện. Bạn có bao giờ nghĩ làm điều đó?
GorillA: Chúng tôi không có một đội tuyển thực sự gắn bó… Chúng tôi có thể có, nhưng hầu hết các đội chúng tôi tham gia đã tan rã. Nếu chúng tôi ở trong một tổ chức lớn, chúng ta có thể đã thử một vài thứ thông qua nền tảng ổn định. Cứ như thể quê hương của tôi đã biến mất vậy.
Kuro: Điều này có thể được đó chứ. Sau khi nghỉ hưu, chúng tôi sẽ tự quảng cáo rằng, bất cứ ai muốn chúng tôi, hãy sử dụng chúng tôi.
GorillA: Muốn lập đội với tôi không? Cậu thực sự rất giỏi nên cậu sẽ là huấn luyện viên nhé.
Kuro: Tôi nghĩ rằng mình sẽ làm tốt đấy, chọn tôi đi.
GorillA: Tôi sẽ là HLV trưởng còn cậu sẽ là HLV.
Kuro: Tôi không muốn làm việc dưới trướng cậu. Tôi sẽ là HLV trưởng. Nếu cậu không làm tốt, tôi sẽ sa thải cậu.
GorillA: Không, tôi…
Nghe các bạn trò chuyện quả thực là vô cùng thích thú và tôi có thể nghe tới khuya mà vẫn thấy thú vị nhưng đã đến lúc chúng ta nên kết thúc. Cuối cùng, các bạn muốn nhắn gửi gì đến người hâm mộ của mình không?
GorillA: Chúng tôi đang vô cùng ổn (cười).
Kuro: Tôi thậm chí còn không nhớ được toàn bộ những gì chúng ta đã nói ở đây hôm nay, nhưng thật tốt khi cho bạn thấy được chúng tôi đã và đang làm như thế nào. Tôi hy vọng bạn sẽ cảm thấy vui khi đọc cuộc phỏng vấn này.
GorillA: Tôi nghĩ chúng ta nên có một chương trình trò chuyện như thế này. Gần đây, Wolf đã muốn nói chuyện với tôi. Có rất nhiều điều để nói về những cựu tuyển thủ này. Những sự kiện như RCK cũng vô cùng thú vị.
Kuro: Chúng tôi đã lớn tuổi. Tôi muốn làm điều này: ROX cũ vs SKT cũ. Sau khi tất cả chúng ta đến tuổi ba mươi, chúng ta sẽ vui vẻ, tận hưởng trò chơi. Những lựa chọn bị lãng quên sẽ quay trở lại. Như Singed từ CKTG 2016
GorillA: Có lẽ lần này, chúng ta sẽ đánh bại những thành viên cũ của SKT nhỉ?
Theo InvenGlobal
No comments:
Post a Comment