Tôi đã ấp ủ bài viết về Archie từ rất lâu song phải đến thời gian gần đây tôi mới thực sự có thể bắt tay vào làm. Viết về nhân vật luôn là chủ đề tôi “ngán” nhất bởi nó đòi hỏi bạn phải hiểu nhân vật của mình ở một mức độ nhất định. Cuộc đời mỗi người lại là những câu chuyện khác nhau, kể sao cho hấp dẫn tiếp tục đặt ra một thử thách khác không hề đơn giản. Mọi chuyện gian nan ngay cả từ khâu hẹn gặp Archie một buổi “ra trò“, sao cho có thể nhịp nhàng len giữa lịch luyện tập và thi đấu dày đặc của cậu. Ấy vậy mà cuối cùng cũng xong…
Ngày xửa ngày xưa
Tôi biết Archie chắc cũng gần mười năm nay nhưng chưa bao giờ thực sự có cơ hội ngồi xuống và nói chuyện về cuộc sống của cậu. Đối với tôi, ấn tượng về Archie gói gọn lại bằng cụm từ “sinh ra để vô địch” như trong bài viết năm nào tôi dành cho Tạp chí Thế giới Vi tính – Thế giới Game. Với danh sách thành tích dài dằng dặc của mình, cái tên Trần “Archie” Minh Nhựt nằm bên cạnh một số ít tên tuổi khác của Việt Nam, đã xuất hiện trong chủ đề có phần hơi “khoa trương” của tôi. Trong một chốc trên đường đến điểm hẹn với Archie và suy nghĩ về cụm từ này, tôi chợt tò mò việc cậu đã bắt đầu thế nào?
Archie sinh ra và lớn lên trong một gia đình lao động cơ bản. Nếu bố của Archie vừa làm sửa xe, vừa tranh thủ nhận giao hàng của người quen thì mẹ Archie làm nội trợ, nhưng đôi khi cũng nhận việc bán tạp hoá kiếm thêm thu nhập cho gia đình. “Nói chung là cũng tạm đủ ăn thôi. Tuy hoàn cảnh thì cũng không đến mức quá khó song cũng chẳng dư giả gì, nhưng chưa bao giờ ba mẹ để Muội Mập thiếu thốn cái gì cả. Từ ăn, học, hay thậm chí là cả máy tính ở nhà, Muội Mập cũng được bố mẹ mua cho” – Archie nhẹ nhàng kể với tôi về gia đình mình. Tôi cảm thấy vui vì Archie xưng với tôi là Muội Mập, một dấu hiệu của sự thoải mái giữa những người biết nhau đủ lâu. Điều này hứa hẹn cho buổi nói chuyện của tôi và Archie sẽ gần gũi, một chất liệu cần thiết cho những câu chuyện đằng sau mà cậu muốn kể.
Tình yêu với game của Archie cũng bắt đầu ngây ngô như biết bao đứa trẻ khác. Năm 3 tuổi, khi bố mẹ bận đi làm, Archie đã dành cả một khoảng trời tuổi thơ lê la tại quán điện tử đĩa mềm (*) gần nhà. Chẳng có trò nào mà Archie không biết và không rành, thậm chí cậu nhóc 3 tuổi khi đó còn chơi khá hơn rất nhiều so với các anh lớn cùng khu. Năm 12 tuổi đánh dấu bước ngoặt của Archie khi cậu bắt đầu được tiếp xúc với máy tính. Từ Counter Strike 1.1; D-Day… trò nào Archie thử qua cũng nhanh chóng trở thành “tay chuột” cừ nhất quán. Danh tiếng của cậu bắt đầu vươn ra các hàng game khác trong khu vực, cuộc sống của Archie bắt đầu trở nên “bận rộn” hơn với những lời thách đấu đến từ người chơi khác. Ban đầu chỉ vui vẻ giao lưu học hỏi, sau đó mọi thứ dần lớn hơn là trả tiền máy, đánh độ. Sôi động cả một khu vực quận 10, cậu nhóc Archie ngày đó hoàn toàn không có đối thủ.
Chú thích (*): Hệ máy chơi game Family Computer Disk System của Nintendo sử dụng đĩa Floppy Disk (đĩa “mềm” 1,44MB) để chạy
Cũng từ đây, Archie thú nhận đã lơ là việc học của mình hơn. Cậu không cảm thấy được niềm vui khi đến trường mà dành nhiều sự quan tâm của mình đến danh sách những trận đấu đang chờ phía trước. “Quả thực cũng hơi tiếc vì mình đã bỏ qua quãng thời gian vui vẻ bên bạn bè khi đến trường như người khác. Nhưng biết sao giờ, đó là cuộc sống mà mình đã chọn…” – Archie kể lại với tôi trong một sự tiếc nuối về cuộc sống có phần hơi “khác thường” của cậu. Nó “khác thường” nếu ta chiếu theo cách nhìn, một quy chuẩn mà xã hội gắn lên những người trẻ tuổi. Cuộc sống của Archie cứ thế tiếp tục trôi qua với những trận đánh độ từ vài trăm ngàn rồi lên đến cả vài chục triệu đồng, một số tiền cực kỳ lớn vào thời điểm 2006.
Sự ra đời của một thần đồng
Nhưng mọi chuyện bắt đầu thay đổi. Khi những chiến thắng cứ thế đến liên tiếp cũng là lúc cậu bé 14 ngày đó biết đến cảm giác khao khát tìm kiếm một đỉnh cao khác, nơi cậu có thể tranh tài với những đối thủ khó nhằn hơn. Trong một lần đi chơi với bạn, người anh mà Archie hết mực tôn trọng đã dẫn cậu đến với DotA. Lần đầu tiên tiếp xúc với DotA của Archie đã để lại ấn tượng sâu sắc cho cậu, đến bây giờ vẫn còn rõ nét như ngày hôm qua. “Lúc đó, Muội thấy bầu không khí nó khác lắm. Mặc dù rất đông khán giả nhưng mọi người cực kỳ tập trung chứ không lạo xạo như nhiều lần trước đây mình chơi các trò khác. Ai ai cũng có vẻ hiểu về game. Ngày trước, Muội thi đấu thì người ta thường chung tiền ké thôi chứ chẳng hiểu gì cả, đâm ra cũng chán”. Đó cũng là lần đầu tiên Archie gặp đội trưởng huyền thoại SoSo.On của mình.
Với con mắt tinh tường của mình, SoSo.On nhanh chóng nhận ra tài năng thiên bẩm của Archie và có lời mời vào team khi cậu mới chỉ 15 tuổi. Ngoài StarsBoba, đội tuyển MST cũng có lời ngỏ dành cho Archie gia nhập đội hình. Một cậu bé tay ngang từ D-Day nhưng lại liên tiếp nhận được lời mời từ hai đội tuyển DotA mạnh nhất Sài Gòn ngày đó, điều này có lẽ đã đủ để nói lên tài năng của con người này.
“Muội Mập luôn có một suy nghĩ như thế này. Một là mình tự gầy dựng team của mình và biến nó thành mạnh nhất. Hoặc nếu không, mình đã tham gia thì mình phải gia nhập vào đội mạnh nhất. Và đó là lí do mình đã nhận lời của SoSo.On, gia nhập StarsBoba ngày đó“. Đến với StarsBoba, sự rèn luyện cùng những cái tên hàng đầu Việt Nam hiển nhiên đã giúp Archie tiến bộ thần kỳ và danh xưng “thần đồng DotA” cũng từ đây mà ra. Lối chơi tinh quái và khả năng di chuyển rất kịp thời hỗ trợ đồng đội, Archie luôn là một hậu phương vững chắc cho đồng đội trong bất cứ trận đấu nào.
Thành công liên tục đến với Archie, từ những giải trong nước cho đến giải quốc tế danh giá mà đáng kể nhất phải kể đến chức vô địch Asian Indoor Games 2009, vô địch World Cyber Games Châu Á 2010 được tổ chức tại Singapore, hay hạng 5 SMM Malaysia 2010 (chỉ đứng sau 4 đội Trung Quốc được đánh giá là mạnh nhất Thế giới thời điểm đó).
Duyên kỳ ngộ
“Nhiều người lạ lắm! Khi đó thấy Muội Mập chơi Liên Minh Huyền Thoại thì cũng nhiều người nói ra nói vào không hay, bảo rằng đó là trò trẻ con này kia. Nhưng mà Muội Mập thì nghĩ đơn giản. Trò nào đông người thì mình chơi thử. Mình chơi thử thấy hay thì mình chơi tiếp, vậy thôi. Nghĩ nhiều làm gì? Chơi game vốn để bản thân mình vui trước thôi mà?”.
Khi phong trào DotA bắt đầu thoái trào cũng là lúc Liên Minh Huyền Thoại xuất hiện tại Việt Nam. Với tính cách ưa thử thách đã ăn vào máu, Archie chơi thử và cũng gây được những tiếng vang nhất định. Khi dự án thành lập “đội tuyển quốc gia” Saigon Jokers đi vào hoạt động, Archie là một trong những cái tên được nhắc đến đầu tiên. Nếu sự kiện GPL được tổ chức tại Đài Loan có phần hơi gấp gáp với Saigon Jokers thì cơn địa chấn vô địch Đông Nam Á năm 2012 thực sự là một cột mốc chói sáng trong sự nghiệp của Archie. Một đội tuyển mới thành lập được vỏn vẹn vài tháng đã lên ngôi vô địch khu vực, đường hoàng đến với đấu trường Thế giới được tổ chức tại thành phố Los Angeles, Mỹ.
Lần đầu tiên được đi Mỹ, một nơi cách Việt Nam đến nửa vòng Trái Đất nhưng Archie không hề cảm thấy hồi hộp. Có lẽ bản lĩnh được trui rèn trong những năm tháng khó khăn tại quán game đã khiến chàng trai của chúng ta hôm nay chẳng còn biết “sợ” là gì nữa. Sân bay có to thật, có hoành tráng đấy nhưng tất cả đều bị lấn át bởi cảm giác vô cùng vui và háo hức, mong muốn được tranh tài với những tuyển thủ khác. Ngay khi bước vào một môi trường mới mẻ và đầy điều lạ lẫm như Los Angeles, Archie chỉ suy nghĩ về một điều duy nhất: Thi đấu thật tốt. Với tinh thần như vậy, thật chẳng có gì lạ khi sự lựa chọn Ezreal của cậu đã gây sốc cho toàn bộ khán giả theo dõi Chung kết Thế giới năm ấy. Rồi sau đó tiếp tục là một chuỗi thành công nối dài đến với đội tuyển Saigon Jokers và cá nhân Archie trong các giải đấu về sau.
Archie với video Lựa chọn của cao thủ
“Thú thật là mình chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ kiếm tiền từ game cả. Từ năm 14 tuổi, dù đã tự trang trải được cuộc sống nhờ những trận đánh độ đấy, cũng vô tư đấy nhưng Muội cũng đã tự hỏi bản thân liệu có thể sống mãi được như vậy không? Khi mà vô địch Asian Indoor Games, Muội đã định dừng lại rồi vì chưa nhìn thấy được con đường tiếp theo mà mình sẽ đi. Nhưng cuối cùng hôm nay lại ngồi đây để kể mọi người về tất cả mọi thứ. Có thể nói thì Liên Minh Huyền Thoại đã mở ra cánh cửa mới cho Muội, một con đường tiếp theo. Đó là một cái duyên“.
Người viết: Ngày đầu, bố mẹ Archie đã phản ứng như thế nào về sự lựa chọn của con trai mình?
“Dĩ nhiên là không bố mẹ nào sẽ ủng hộ con mình đi theo con đường này rồi. Nhưng dần rồi thì bố mẹ cũng hiểu và thôi không nói gì nữa. Trong quá trình thi đấu thì Muội cũng có chút thu nhập và cũng phụ giúp được cho bố mẹ một khoản tiền tương đối để trả nợ cũng như trang trải gia đình. Lúc đầu thì bố mẹ không lấy vì muốn mình giữ lại cho bản thân, nhưng dần sau đó hiểu được công việc của mình thì bố mẹ cũng cảm thấy tự hào lắm. Còn giờ thì cứ thi đấu là bố mẹ sẽ theo dõi à. Ngoài ra thì Muội cũng đã tự để dành để mua cho mình một chiếc Airblade phục vụ cho việc đi lại. Cũng có thể nói game là một phần cuộc sống của Muội, là một công việc thực sự giúp Muội có thể xây dựng cuộc sống của bản thân như biết bao ngành nghề khác. Cũng còn nhiều khó khăn đấy, cũng không hề hào nhoáng như mọi người vẫn tưởng nhưng cũng là những đồng tiền chân chính mà Muội đã kiếm được từ chính sức lực của mình. Muội tự hào về điều này“.
Với nhiều tuyển thủ tôi biết, tiền thưởng của họ thường sẽ nhanh chóng được quy đổi ra những món đồ công nghệ thời thượng, xe đẹp, quà tặng bạn gái, những bữa ăn chơi xa xỉ… Tôi không có bình luận gì về điều đó bởi mỗi người có một cuộc sống và cách chi tiêu riêng. Nhưng tôi quả thực luôn dành sự tôn trọng nhất định với những tuyển thủ có thể phụ giúp gia đình với số tiền thi đấu của mình.
Bước chuyển mình
Sau nhiều năm gắn bó, Archie cuối cùng cũng rời Saigon Jokers và tìm đến mái nhà Boba xưa kia. Đội tuyển Boba Marines khi đó mới được thành lập với những cái tên rất quen thuộc của Liên Minh Huyền Thoại Việt Nam nhưng lại không có thành tích thi đấu đủ ấn tượng. Không danh hiệu có nghĩa là không có tiền, hoặc giả như có thì cũng rất ít, Archie bắt đầu cuộc sống mới bằng cách kiếm tiền qua hình thức streaming.
Đó là thời điểm vô cùng khó khăn của chàng trai Archie. Từ một nhà vô địch, giờ cậu phải học cách bước đi lại từ đầu. Thậm chí đã có lúc, đội tuyển của cậu là tâm điểm của sự cười chê khi để thua các đội tuyển khác với kết quả tệ hại. Nhưng điều đó có nghĩa gì đâu khi ngày mai, cậu chẳng còn một chỗ để luyện tập và tiếp tục đi trên con đường mình đã chọn. Boba đóng cửa, Archie và những người đồng đội tìm đến nhà tài trợ Adonis. Nhưng rồi Adonis cũng gặp nạn, hợp đồng stream cũng mất, theo nghĩa đen là Archie chẳng còn gì trong tay.
“Lúc đó khó khăn lắm, chạy hết từ chỗ này sang chỗ khác. Chẳng còn nghĩ gì nhiều đến vô địch này kia đâu, quan trọng là phải ổn định chỗ train cái đã. Vì không train thì trình độ lấy đâu ra thi đấu mà mơ mộng vô địch? Mặc dù cũng là một thời gian ngắn nhưng Muội thực sự rất muốn cám ơn nhà tài trợ Adonis đã giang tay đón bọn mình lúc đó. Mọi người khi đó dù gặp nạn nhưng đã liên hệ hết đủ chỗ cho bọn mình train đó, thực sự rất cảm ơn mọi người” – Archie tâm sự với tôi về quãng thời gian đó mọi người đã vất vả ra sao. Nhưng tuyệt nhiên, bạn sẽ chẳng thấy khi nào chàng trai này than thở trên Mạng xã hội về những vấn đề này. Và dù sự trợ giúp đó nhiều – ít thế nào, cậu vẫn luôn nhớ đến những người đã chìa cánh tay giúp đỡ khi mình khó khăn, nhắc đến họ với sự tôn trọng và hàm ơn sâu sắc.
Ánh sáng bắt đầu le lói cuối đường hầm với sự xuất hiện của nhà tài trợ GIGABYTE và team bắt đầu ổn định hơn. Các danh hiệu bắt đầu trở lại và đỉnh cao là khi cả đội vô địch GPL Mùa Xuân 2017, giành quyền đại diện Đông Nam Á thi đấu tại MSI 2017. Sự nỗ lực và quyết tâm không bỏ cuộc của mình, cả đội đã gây chấn động thế giới trong 5 ván đối mặt Team Solomid. “Đáng lẽ ra đã có thể thắng rồi. Quả là để nói thì Muội hơi tiếc ván 4 đó xíu, tại hơi vội muốn thắng quá. Mà không sao, cũng là một kỷ niệm đáng nhớ” – Archie cười nhẹ khi nhớ đến MSI vừa qua.
GAM thất bại trước Fnatic ở trận Tiebreaker của vòng bảng
Rồi chỉ ít tháng sau, Archie cùng GIGABYTE Marines một lần nữa khiến cả thế giới phải choáng ngợp với lối chơi hoa mỹ đầy cảm xúc của mình tại Chung kết Thế giới 2017. Một đội tuyển “thượng đẳng” như Longzhu đã phải toát mồ hôi hột khi thi đấu với GIGABYTE Marines đến từ Việt Nam nhỏ bé. Một Fnatic ngạo nghễ trời Âu bị bóp nghẹt không có lối thoát trước GIGABYTE Marines tinh quái. Một Immortals chưa kịp đắc thắng với lượt đi đã phải nhanh chóng nhận trái đắng lượt về. Nhưng rồi, chỉ một chút thiếu may mắn, đội tuyển của Archie đã phải ngậm ngùi dừng bước tại vòng loại. Tuy có thể bạn sẽ nói chúng ta có phần “con cáo chùm nho“, nhưng người viết cho rằng fan hâm mộ Việt Nam vẫn có quyền tự hào về những gì mà GIGABYTE Marines thể hiện trên đấu trường Chung kết Thế giới lần này.
Ngoài hình ảnh vô cùng đẹp về 5 chiến binh đã thi đấu quả cảm ra sau trước Longzhu hay Fnatic, Immortals, với những chiến thuật thú vị của mình, GIGABYTE Marines nhận được một số tiền thưởng lớn từ giải đấu. Âu cũng là một cái kết xứng đáng cho một năm 2017 đầy biến động và khó khăn của Archie và đồng đội.
Tâm điểm chỉ trích
- Thời gian qua hẳn là khó khăn lắm nhỉ? Biết bao nhiêu là chỉ trích trên mạng yêu cầu Archie nghỉ thi đấu, thậm chí có phần khá là nặng lời. Lúc đó thì nghĩ gì nào?
“Nếu nói là không nghĩ gì thì có ai tin không nhỉ? Thật đấy, bởi Muội đã thi đấu hơn 10 năm nay nên nếu chỉ vì nghe lời chỉ trích của ai đó để mất tinh thần thi đấu thì có lẽ đã phải nghỉ từ lâu rồi. Đây không phải là lần đầu tiên và cũng sẽ không phải là lần cuối cùng mình bị người khác chê bai. Vì vậy, những lời nói đó không mang quá nhiều ý nghĩa với Muội. Nghỉ hay không là Muội quyết định, Muội muốn dừng chứ không phải vì một ai đó trên mạng nói rằng Muội nên thế này hay thế kia.
Thật ra thì cũng có thể hơi buồn thật, nhưng mà lúc đó thì chỉ cần Muội đi xem phim cùng nhóm bạn, đi ăn đi chơi, ngồi nói chuyện linh tinh không nghĩ nhiều về game thì sau đó lại hết ngay. Đây là công việc rồi! Nó từng là đam mê và giờ là công việc, là thứ giúp mình kiếm tiền nên việc của mình là cải thiện bản thân, là phải làm cho tốt chứ không phải là ngồi mất thời gian vào những lời chỉ trích trên mạng”.
Archie và đồng đội hiện đang nhận nhiều chỉ trích do phong độ bất ổn, tiêu biểu là trận thua trước EVOS
Tôi nghĩ rằng bất cứ tuyển thủ nào cũng sẽ trả lời được rằng bản thân không để những lời chỉ trích trên mạng làm mình xao động. Nhưng cái sự bình thản và điềm tĩnh trong lời nói thì không phải ai cũng được như Archie đối diện tôi đây. Lớn lên và được tôi luyện trong cộng đồng game cả mười mấy năm, từ một cậu bé ngày nào vô tư đi thách đấu ở khu quận 10, nay Archie đã trở thành một người đàn ông trưởng thành với nhiều thăng trầm trong sự nghiệp thi đấu của mình. Cách Archie chọn để đối mặt với sự chỉ trích một cách bình thản quả thực là kỹ năng mà đến tôi cũng như rất nhiều người khác sẽ còn phải học cậu dài.
“Thời gian mà đọc mọi người nói gì trên mạng, Muội sẽ vào luyện tập để cố gắng đừng mắc sai lầm nữa. Khi mình thi đấu tốt, tự khắc đám đó sẽ phải “ngậm miệng lại” ngay, mất thời gian với những người như vậy làm gì? Đây đáng tiếc lại là một căn bệnh cố hữu của rất nhiều tuyển thủ trẻ bây giờ khi họ đang lãng phí quá nhiều thời gian vào Mạng xã hội mà quên đi rằng nhiệm vụ của họ là phải thi đấu tốt, vì bản thân họ, vì người thân và vì đội tuyển chứ không phải là vì điều gì khác”.
- Nhưng thỉnh thoảng cũng thấy Archie xuất hiện đáp trả lại một vài bình luận đấy chứ?
“Đó là khi những bình luận đó đi quá giới hạn thông thường. Họ xúc phạm đến gia đình mình, đến người thân của mình. Thậm chí có những người còn quyền rủa tại sao mình không đi chết đi. Lúc đó thì mình nghĩ là mình cần phải lên tiếng“.
Đàn ông trưởng thành là vậy. Họ lên tiếng bảo vệ cho những gì thân yêu và quan trọng trong cuộc sống của mình. Khi cần thiết.
Huyền thoại
Nếu để miêu tả về Archie, tôi nghĩ chỉ có hai từ ngắn gọn là “huyền thoại“.
Định nghĩa của bạn về “huyền thoại” là gì? Với tôi đó là tổng hợp của hai yếu tố: Thành tích và con người.
Và với tôi, Archie thực sự là một huyền thoại sống của Thể thao Điện tử Việt Nam. Ngoài bảng thành tích dài đến mức tôi hay trêu là trải từ Sài Gòn ra tận Hà Nội cũng không kể hết thì Archie còn xứng đáng với danh hiệu “huyền thoại” bởi lối sống của mình. Một đàn anh đáng kính song vô cùng dễ mến và gần gũi, luôn là người quan tâm và động viên những thành viên mới của đội. Hãy hỏi Levi và Noway để kiểm chứng điều này! Một đồng nghiệp vui vẻ và đáng tin cậy, như lời Sofm đã dành cho Archie khi tôi có dịp gặp cậu gần đây. Một người bạn vui vẻ và “chơi được“, theo cách miêu tả của Safety.
Nhưng bạn biết gì nữa không? Điều khiến Archie thực sự trở thành huyền thoại còn nằm ở tinh thần không bao giờ bỏ cuộc của mình. Còn nhớ lại 2009, khi đang phải thi đấu Asian Indoor Games 2009, người chú của Archie đột ngột qua đời. Cậu bé Archie khi đó mới 17 tuổi phải thi đấu ở tận Hà Nội, nuốt nước mắt vào trong và tự nhắc với bản thân một điều: “Bắt buộc phải vô địch để về nhìn mặt chú, khiến chú ở trên cũng tự hào về mình“. Hay ngay tại Chung kết Thế giới 2017 và Vietnam Championship Series 2018, dù bệnh trở nặng nhưng Archie vẫn sẵn sàng thi đấu thay vì ngồi dự bị, mặc cho ngay cả việc di chuyển đơn giản với cậu cũng là một thử thách hết sức đau đớn. Đơn giản vì đội tuyển cần cậu.
Archie là một người biết chắc mình thi đấu vì điều gì, vì những người thực sự và ủng hộ, luôn đứng bên cạnh tiếp thêm sức mạnh để mình tiến lên phía trước. Chỉ khi bạn có một mục tiêu rõ ràng, con đường trở thành “huyền thoại” bỗng chốc trở nên rõ nét biết bao. Chưa bao giờ hai từ “dừng lại” được phép xuất hiện trong tư tưởng của Archie nên cậu chỉ có một cách duy nhất là cố hết sức mình.
- Nghĩ sao nếu ai đó nói rằng Archie là “huyền thoại”?
“Nghe thì cũng thích nhưng thực ra thì ở Việt Nam chẳng có một tổ chức nào về Thể thao Điện tử để vinh danh thực sự danh hiệu này là như thế nào, dành cho ai. Thế nên là Muội nghĩ ai thích đặt cho mình cũng được. Nghe thì cũng vui. Còn đâu, Muội thì chỉ luôn nghĩ rằng mình là một người hết mình để theo đuổi đam mê thôi”.
Với bạn, Archie có phải là “huyền thoại” không? Nếu đồng ý với điều này thì cho người viết bình luận “1” ở dưới nhé! (Đùa chút!)
Kết
Đây có lẽ là Valentine’s Day kỳ lạ nhất của tôi khi vẫn ngồi đây cặm cụi gõ những câu kết về một nhân vật mình rất yêu thích. Với một năm mới đang chờ, tôi muốn nguồn năng lượng tích cực của nhân vật này sẽ là nguồn cảm hứng “lấy hên” cho tôi cũng như độc giả. Cuộc sống vốn luôn đầy những thử thách và khó khăn. Vậy nên, có khi nào bạn vấp phải chút nản lòng, hãy cùng nhớ rằng đâu đó cũng có những người quanh ta từng đối mặt với khó khăn tương tự. Và rồi hãy cùng quay lại bài viết này, đọc lại những tâm sự của một người đáng mến như Archie.
Tôi cảm ơn Archie vì đã không bỏ cuộc dù đã có những thời điểm thật khó khăn cho bản thân cậu. Vì nếu cậu bỏ cuộc, có lẽ giờ đây cậu đang đóng vai một anh chàng lập trình viên nào đó thay vì một Archie đầy bản lĩnh ngày hôm nay, cùng chia sẻ với chúng ta về quãng đường đời mình. Mười mấy năm thi đấu, có rất nhiều chuyện để kể nhưng chúng tôi đều thống nhất với nhau rằng chỉ lựa chọn những mặt tươi sáng nhất, những gì đã làm được chứ không tập trung vào những điều khó khăn, dành dụm chút chuyện ngồi đây thưa lại với các bạn độc giả. Tôi hy vọng rằng, sự lựa chọn gương mặt nổi bật là Archie cho ngày một ngày năm mới sẽ giúp bạn có thêm động lực cho khởi đầu đầy hứng khởi của 2018.
Cám ơn Archie vì thời gian của cậu giúp đỡ tôi hoàn thành bài viết này. Chúc cậu thật nhiều điều tốt đẹp nhất với những dự định của mình nhé!
Cám ơn bạn đã đọc hết bài viết rất dài này. Chúc cho bạn và gia đình mình luôn thật nhiều sức khoẻ, may mắn và thành công!
Đinh Hồng Phượng
No comments:
Post a Comment