Friday, December 2, 2016

Liên Minh Huyền Thoại trên con đường trở thành một môn thể thao toàn cầu (Phần 5)

(Phần 1| Phần 2| Phần 3| Phần 4)

PR0LLY

Neil “PR0LLY” Hammad, huấn luyện viên trưởng của H2K, một đội tuyển thể thao điện tử chuyên nghiệp đang thi đấu tại LCS, đang lo lắng. Đội của anh đang theo dõi trận bán kết 1 Chung Kết Thế Giới giữa Rox Tigers và SK Telecom T1 vào tối thứ 6 tại Madison Square Garden. Đêm tới, đội của anh sẽ đối đầu với Samsung Galaxy trong trận bán kết 2, và trong khi Hammad tin tưởng vào cơ hội của đội mình, anh vẫn cảm thấy căng thẳng.

Liệu đội có thể thi đấu đúng với khả năng của mình không? Liệu họ có thể tập trung vào trận đấu và không hướng đến trận chung kết sẽ diễn ra vào cuối tuần sau ở Staples Center, Los Angeles không? Liệu họ có làm hàng ngàn khán giả tại Madison Square Garden cảm thấy chán nản vào tối mai không?

Và giờ, với rất nhiều điều cần phải suy nghĩ, về chiến thuật, về đội hình, về sự gắn kết của đội, những thứ luôn nằm trong tâm trí của mọi huấn luyện viên chuyên nghiệp trong bất kì môn thể thao nào, anh phải trả lời phỏng vấn.

Làm thế nào để anh có thể trả lời phỏng vấn vào thời điểm nước sôi lửa bỏng như vậy?

h2k-prolly-1

Hammad mảnh khảnh với những nét góc cạnh khiến anh giống như một Steve Buscemi trẻ tuổi. Anh mặc quần áo thường ngày, một chiếc áo hoodie nhàu nát trùm trên một chiếc áo phông rugby xanh dương hình như thiếu mất một cúc. Anh rõ ràng là cực kì thông minh – anh học toán học ứng dụng tại trường – và hết sức lịch thiệp, ngay cả vào buổi tối trước một trận đấu quan trọng. Trong căn phòng dành riêng cho việc phỏng vấn của Madison Square Garden, anh giải thích nỗi sợ của mình, những việc anh làm để trở thành một huấn luyện viên tốt hơn, và tại sao công việc huấn luyện, chỉ trong một năm rưỡi, đã biến từ một điều hoàn toàn dị biệt trở thành một yếu tố được kì vọng trong sự phát triển thần tốc của những đội tuyển Liên Minh Huyền Thoại hàng đầu.

Huấn luyện viên của Liên Minh Huyền Thoại là một điều mới mẻ. Trong khi họ đã xuất hiện được vài năm, Riot Games – cha đẻ của trò chơi, công ty điều hành LCS, mới chỉ bắt đầu mời huấn luyện viên của các đội tuyển lên sân đấu từ tháng 1 năm 2015, thăng chức họ từ sức ảnh hưởng phía sau cánh gà lên nhân vật chính trong vở kịch. Huấn luyện viên không được nói chuyện với người chơi trong trận đấu – giao tiếp được giới hạn giữa những người đang thi đấu với nhau – nhưng họ có thể điều chỉnh chiến thuật, lựa chọn thời điểm thay người và nói chuyện với những người chơi trong thời gian nghỉ giữa trận trong loạt trận Bo5.

Vì thế huấn luyện viên giờ chắc chắn là một phần của trò chơi. Chỉ có duy nhất một rắc rối: không ai biết làm thế nào để huấn luyện cả.

Trong nửa đầu mùa giải 2015”, Hammad nói, ám chỉ đến mùa giải đầu tiên mà huấn luyện viên được phép ở trên sân, “cựu vận động viên kiểu như đâm đầu vào vị trí huấn luyện. Một đống điều xảy ra. Dường như không có một kĩ năng nhất định nào cả. [Mọi đội tuyển] kiểu như, ‘Chà, à, thuê ai đó hiểu trò chơi.’ Đó là cách tôi được thuê. Tôi biết rất nhiều thứ về trò chơi này.”

Hammad không thực sự hứng thú với việc trở thành một huấn luyện viên. Anh vẫn là một người chơi tương đối khá, vừa mới bị loại khỏi LCS và đang tìm kiếm một đội tuyển mới. Nhưng anh không gặp bất kì may mắn nào, vì thế khi một tin nhắn trên Skype hiện lên cùng một lời mời huấn luyện một đội tuyển tại Challenger Series (một đội hạng dưới), anh mường tượng ra chuyện quái gì đang xảy ra. Một đội tuyển có cơ hội tham gia vào giải thăng hạng LCS trong vài tháng, và anh sẽ cố gắng hướng dẫn họ bắt kịp với giải đấu lớn. Rồi sau đó anh sẽ quay trở lại thi đấu.

Anh thành công. Việc đội tuyển của anh H2K, có rất nhiều nhân tài, những người chơi theo anh là xuất sắc hơn bất kì ai anh từng thi đấu cùng, cũng đóng góp không nhỏ vào điều đó. Họ thăng hạng LCS một cách dễ dàng, và cùng thời điểm đó Riot Games thay đổi chính sách của họ và mời những huấn luyện viên lên sân. Cùng với việc không nhận được một lời đề nghị thi đấu hợp lí nào, Hammad một lần nữa  nói: cái quái gì thế.

h2k-prolly-2

Tôi phù hợp với vị trí huấn luyện. Khi tôi còn thi đấu, tôi cũng khá giống huấn luyện viên của đội. Nhưng một người chơi rất khó có quyền lực đối với những người khác. Khi đó tôi khó có thể tập trung cho vị trí huấn luyện vì có quá nhiều thứ xảy ra. Nếu tôi phạm sai lầm trong trận đấu, tôi khó có thể chỉ ra lỗi sai của họ, bởi họ sẽ có gì đó để nói lại tôi.

Hammad nhận ra khả năng lãnh đạo của mình tại một vị trí được trọng vọng là huấn luyện viên trưởng, vị trí mà anh bất ngờ nhận được. Vấn đề là anh vẫn không biết mình phải làm gì – chẳng ai biết cả. Anh đã từng có huấn luyện viên, và bọn họ tất cả đều rất tồi tệ.

Tôi không có một thần tượng nào. Tôi có phản-thần tượng,” anh nói.

Anh không chỉ chưa từng có một huấn luyện viên Liên Minh Huyền Thoại nào giỏi trước đây, anh còn lớn lên mà không có huấn luyện viên nào trong bất kì thứ gì, trừ những bộ môn thể thao truyền thống. Và cũng không phải những người chơi của anh đều lớn lên mà tham gia vào những bộ môn đó, nên đối với họ đây cũng là một điều mới mẻ.

Trong năm vừa rồi, họ đã dần dần giải quyết được những vấn đề đó.

Đối với người ngoài nó dường như là một điều hiển nhiên,” Hammad nói. “Bạn cần một huấn luyện viên cho vị trí nhà chức trách. Nhưng bạn biết đấy, trong môi trường này, chúng tôi đều ở tầm tuổi nhau, với lượng kinh nghiệm như nhau. Vì thế việc giao chức quyền cho một người tầm tuổi bạn hoặc thậm chí trẻ hơn bạn, người đó sẽ chỉ đạo bạn phải làm gì là một điều hết sức kì quặc.

Những gì xảy đến tiếp theo là một quá trình thử-sai khi Hammad tự dạy mình vai trò một huấn luyện viên. Sử dụng những phương pháp nghiên cứu đối chiếu mà anh đã học khi nghiên cứu về toán học, Hammad nhận ra rằng sẽ hiệu quả hơn nếu anh tỏ ra lạc quan trong thời gian bàn luận với cả đội thay vì cứ nhắc đi nhắc lại những sai sót của họ. Anh cũng nhớ rằng mình ghét những huấn luyện viên nhận hết công lao về phía họ, vì vậy anh quyết định loại bỏ điều đó khỏi sự nghiệp của mình.

Thực ra tôi học được những điều đó từ những lần huấn luyện sai trong quá khứ,” Hammad nói. “Tôi có những huấn luyện viên nhận hết những lời tán dương về phía anh ta khi chúng tôi chiến thắng, vì thế tôi trực tiếp trải nghiệm dưới danh nghĩa một người chơi, là, tại sao anh ta lại yêu bản thân đến như vậy? Tôi quyết định sẽ làm điều ngược lại hoàn toàn. Tôi thấy thật tệ khi huấn luyện viên làm như vậy, nên tôi quyết định sẽ không bao giờ làm thế.

h2k-prolly-3

Khi tôi nhắc đến một câu nói sáo rỗng quen thuộc về giới huấn luyện “thành tại người chơi, bại tại huấn luyện viên”, anh cười một cách bâng quơ. Anh chưa nghe câu nói đó bao giờ.

Anh cũng bất ngờ có một ý tưởng mà giờ anh rất coi trọng – những người chơi cần tập trung vào một và chỉ một trận đấu tại một thời điểm.

“Tôi nhớ gần đây có một loạt trận, và tôi có thể thấy những chàng trai của mình đã bắt đầu lơ đễnh, nhìn về tương lai, và tôi cứ nhắc đi nhắc lại, ‘Chỉ một trận nữa thôi, các chàng trai. Chỉ một trận thôi.’ Và tôi nói điều đó trong cả 4 trận.

Ừ, giờ tôi luôn luôn nói về ‘1 trận đấu một lúc.’ Tôi thấy nó rất là sến, đúng không?” anh hỏi. “Giống như một câu nói trong bộ phim Mighty Ducks vậy.

Trong khi nhiều kĩ thuật huấn luyện phổ biến đã chứng minh sự hiệu quả của nó, Hammad cũng chỉ ra rằng anh còn phải đối đầu với những thứ mà không một huấn luyện viên chuyên nghiệp của một môn thể thao thông thường nào phải làm.

Đây không phải là một công việc 8 tiếng, nơi bạn về nhà vào cuối ngày,” Hammad nói. “Bạn sống với họ. Trò chơi này tuyệt đối phụ thuộc vào niềm tin. Cả đội phải tin tưởng lẫn nhau. Trong một trò chơi lúc nào cũng có những sai lầm, có quá nhiều thứ không chính xác, bạn có thể mất đi sự tôn trọng dành cho người đồng đội hết sức dễ dàng.
Anh tiếp tục: “Vì thế một phần công việc huấn luyện là giữ tinh thần họ, sự tôn trọng giữa các tuyển thủ, và bạn biết đấy, tôn trọng lẫn nhau giữa bạn và những người chơi luôn ở mức thực sự cao. Đó là một điều trước giờ tôi chưa từng đối mặt.

pr0lly-h2k-lcseu-summer-2016

Hammad vẫn đang học hỏi. Đêm kế tiếp, H2K của anh sẽ bị Samsung áp đảo hoàn toàn, đánh mất cơ hội lọt vào trận chung kết. Nhưng kinh nghiệm sẽ là điều mà Hammad sẽ cất giữ. Anh sẽ học hỏi nhiều điều từ nó. Anh sẽ trở nên khá hơn. Luôn có chỗ cho sự tiến bộ.

Tôi vẫn không chắc chắn 100% về những gì tôi đang làm với danh nghĩa huấn luyện viên trưởng,” anh thừa nhận, gần cuối cuộc phỏng vấn.

Khi tôi chỉ ra rằng huấn luyện viên mới được cho phép xuất hiện trên sân một năm trước, và anh có thể dễ dãi hơn với bản thân vì đó vẫn là một điều mới mẻ, Hammad lắc đầu thật mạnh rằng đó chỉ là một lời bao biện mà thôi.

Đây là mùa giải thứ hai của tôi rồi,” anh nói.

(còn tiếp…)

No comments:

Post a Comment